Buổi tối cùng ngày, anh lại cùng Hà Trì và mấy chuyên gia khoa não có tiếng bàn về những hạng mục cần kiểm tra ngày hôm sau, cùng với những vấn đề liên quan tới việc thành lập đội nghiên cứu.
Từ lúc ăn cơm tối xong Cố Vi Vi không xuống dưới tầng nữa, ngày hôm sau khi xuống thì Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm đều đã đi làm, chỉ còn có Phó Thời Dịch ở lại trong nhà, chơi đùa với Hữu Hữu và Điềm Điềm đang bò trên đệm.
Vừa nhìn thấy cô và Nguyên Mộng đi xuống tầng, lập tức truyền đạt ý của Phó Hàn Tranh.
"Anh em bảo hai người ăn trưa xong thì đến bệnh viện."
Cố Vi Vi dùng bữa sáng, đẩy hai đứa bé ra ngoài tản bộ, lại chơi cùng hai đứa mấy giờ mới ăn cơm trưa với Nguyên Mộng rồi cùng nhau ra cửa.
Trước khi ra cửa, còn lưu luyến không rời với hai đứa bé một lúc mới đi.
"Chỉ đi mấy tiếng thôi, có cần làm ra vẻ như đi rồi sẽ không gặp lại nữa như vậy không?"
Cố Vi Vi thật vất vả vỗ về được hai đứa bé, mới lên xe cùng Nguyên Mộng rời đi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com