Ban đêm, cha con Lạc Thiên Thiên trở về thủ đô Trung Quốc.
Sáng sớm cùng ngày, liền cùng Kỷ Trình đi mua điện thoại mới.
Sau đó, cô ấy dùng điện thoại mới lập một nick Wechat gửi số điện thoại và mật khẩu tới chiếc điện thoại mình đưa cho Cổ Vân Triệt.
Nhưng mà sau khi tin nhắn được gửi đi, lại giống như đá chìm đáy biển, không chút tin tức trả về.
Kỷ Trình nhận cuộc điện thoại, nói:
"Vi Vi hẹn chúng ta gặp mặt, nhưng mà dạo này cậu ấy bị truyền thông nhìn chằm chằm, chúng ta vẫn nên đến nhà cậu ấy gặp nhau thì hơn, hai ngày nay cậu ấy cũng lo lắng cho cậu lắm."
Hơn nữa, cô ta cũng thật sự muốn đến nhà cô, ôm hai bánh bao nhỏ đáng yêu kia.
Lạc Thiên Thiên hồi phục tinh thần, gật gật đầu, "Được."
"Vậy bây giờ qua luôn đi." Kỷ Trình vừa nói xong, lại đổi ý,
"Đợi đã, tớ muốn mua đồ cho bánh bao nhỏ rồi sang đó."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com