Cố Vi Vi đang nghỉ ngơi thì nhận được điện thoại của hắn, không khỏi bối rối.
"Mọi người vẫn chưa tan làm sao?"
"Đại ca đang muốn để mọi người thức đêm tập thể đây, từ lúc về nước tới nay, tối hôm qua tôi chỉ được ngủ có năm tiếng thôi, tăng ca như vậy đúng là đòi mạng mà." Phó Thời Khâm ai oán nói.
Trước đây cô ấy ở nhà chờ đại ca, đại ca vừa tan làm liền chạy thẳng về nhà.
Bây giờ hai người ly hôn rồi, cô ấy chuyển tới nơi khác, đại ca căn bản không muốn về nhà.
Cố Vi Vi ngồi dậy xem đồng hồ, "Tôi gọi điện thoại cho anh ấy."
"Được." Phó Thời Khâm thấy cô đồng ý gọi điện thoại cho anh trai hắn thì vội vàng cúp máy.
Cố Vi Vi bật đèn ngủ lên, gọi cho Phó Hàn Tranh một cuộc điện thoại.
Phó Hàn Tranh đang xem một báo cáo của chi nhánh nước ngoài, thấy điện thoại đổ chuông thì liếc mắt nhìn qua, vừa thấy tên người gọi hiển thị liền lập tức đặt báo cáo xuống.
"Chưa ngủ sao?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com