Nói tới đó, Cố Vi Vi không nói thêm gì nữa.
Phó Hàn Tranh cũng im lặng, không tiếp tục hỏi thêm chuyện gì cả.
Một lúc lâu sau, chờ Cố Vi Vi bình tĩnh lại, Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nhẹ nhàng nói.
"Muộn rồi, nghỉ ngơi đi."
"Anh thì sao?" Cố Vi Vi hỏi.
Cô nói nhiều như vậy rồi, nhưng anh lại chẳng nói gì cả, rốt cuộc là anh muốn giải quyết chuyện tình cảm của bọn họ thế nào đây.
"Tôi muốn ngồi một mình một lát, em ngủ đi, ngủ ngon." Ngữ khí của Phó Hàn Tranh vẫn dịu dàng như trước.
Cố Vi Vi không muốn nghỉ ngơi, thậm chí cô còn muốn hỏi, có phải anh muốn chia tay cô hay không.
Nhưng, cuối cùng cô vẫn nuốt những nghi vấn của mình vào, một mình lên lầu.
Tất cả những chuyện mà cô nói, hoàn toàn nằm ngoài đáp án mà anh dự đoán vì vậy anh cần yên tĩnh suy nghĩ rất nhiều chuyện, lúc này cô không nên làm phiền anh.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com