Dưới ánh đèn mờ ảo trong quán bar, khắp nơi đều tràn ngập mùi rượu và khói.
Nguyên Mộng mặc một chiếc áo da màu đen trông rất đẹp trai ngời ngời, trên mặt còn dán cả râu, lông mày thì cực kỳ rậm, nếu chỉ nhìn qua thì đúng là chẳng khác gì đàn ông.
Đặc biệt là dáng vẻ hút thuốc lá nhả khói như bây giờ, nếu không thì đã sớm bị người ta nhận ra là nữ giả nam rồi.
"Sư phụ nói thế nào?"
Cố Vi Vi không muốn ở đây quá lâu, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề mình muốn biết.
Nguyên Mộng mở một chai rượu, một tay cầm điếu thuốc, một tay rót rượu cho cô.
"Hiếm khi chúng ta gặp được nhau, sốt ruột như vậy làm gì?"
"Đại tỷ à, trong vòng một tiếng đồng hồ nhất định em phải quay lại, nếu để bị phát hiện ra thì sẽ xảy ra chuyện đấy." Cố Vi Vi nhỏ giọng.
Nếu để người ta nhận ra cô đến chỗ như thế nào, người hâm mộ sẽ bùng nổ trên mạng cho mà xem, đến lúc đó Phó Hàn Tranh biết chuyện thì càng phiền phức.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com