"Vai tôi ướt rồi." Lam Hiên Vũ nhún vai với Bạch Tú Tú.
Bạch Tú Tú có vẻ ghét bỏ nói: "Cậu lớn như vậy rồi mà vẫn còn chảy nước miếng."
Lam Hiên Vũ nhếc mép, không nhịn được cười nói: "Đúng vậy, cậu nói đúng."
Bạch Tú Tú nhìn Lam Hiên Vũ một cách kinh ngạc, cậu ta thế mà không phủ nhận.
"Có gì mà phải giấu giếm với chí cốt của mình chứ, anh đây nhường cậu." Lam Hiên Vũ nắm lấy mái tóc xanh thẫm của Bạch Tú Tú, lấy ngón tay quấn mấy vòng.
Bạch Tú Tú đoạt lại tóc của mình, hét lên: "Ai là anh em chí cốt của cậu?"
Lam Hiên Vũ đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói bằng những lời lẽ chính đáng: "Bạn học Bạch Tú Tú, tôi phải trịnh trọng nói cho cậu, tuổi tôi tuy nhỏ nhưng đẹp trai đến nỗi trời đất đảo lộn, vô địch vũ trụ. Cậu muốn làm chí cốt của tôi, tôi không trách cậu, ai bảo tôi xuất sắc như vậy đây. Chúng ta trở thành chí cốt thì nên chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến bộ."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com