"Ta có thể cảm nhận được lòng thù hằn của ngài, nhưng ngài lại nói chúng ta không phải là thù địch." Na Na điềm tĩnh nhìn Hải Thần Các chủ.
"Trên một phương diện nào đó, nói là kẻ thù thì cũng không sai." Hải Thần Các chủ cười cười, đẩy cửa bước ra.
Thanh niên mamg y phục màu trắng trước sau luôn đi theo ngài ấy.
Đưa mắt dõi theo cho đến khi họ đi khỏi, ánh mắt của Na Na lại lần nữa trở nên đờ đẫn: "Mình rốt cuộc là ai? Mà ngài ấy lại biết mình. Mình bị băng phong tỏa suốt một nghìn năm?"
Na Na cùng bọn họ được cho phép quay về học viện Sử Lai Khắc, còn có xe chuyên dụng chở họ về đến nhà khách Sử Lai Khắc.
An Bội Cửu cũng được thả ra, tất cả mọi thứ dường như đều trở lại bình thường.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com