Những ngón tay thon dài ấm áp của Hà Chi Sơ nắm lấy bàn tay Cố Niệm Chi.
Ánh mắt anh ta rất lạnh lùng, nhưng đôi mắt hoa đào sóng sánh dập dờn lại cực kỳ lo lắng nhìn Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi nhìn Âm Thế Hùng một chút, muốn rút tay mình ra, nhưng lại bị anh ta nắm chặt lại như phản xạ có điều kiện.
"Anh là chủ xe à? Cảnh sát trưởng của chúng tôi có lời muốn hỏi anh." Đúng lúc này có một cảnh sát đi tới, muốn gọi Âm Thế Hùng tới tra hỏi.
Âm Thế Hùng nắm lấy bả vai Cố Niệm Chi, nghiêng đầu nhìn Hà Chi Sơ, "Giáo sư Hà, nhờ thầy để ý Niệm Chi giúp tôi nhé. Chờ tôi xử lý xong chuyện này, sẽ tới tòa nhà của Trường Luật đón con bé."
"Được, không thành vấn đề. Ở đó tôi còn có mấy người trợ lý, cũng đúng lúc muốn bàn bạc về bản án của cô ấy mà. Lát nữa anh cũng tới dự thính luôn đi." Hà Chi Sơ khẽ gật đầu, càng nắm tay Cố Niệm Chi chặt hơn.
Âm Thế Hùng buông Cố Niệm Chi ra, "Em đi đi, lát nữa anh đi tìm em."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com