Lúc này, Vương Bảo Nhạc đang hưng phấn bò về phía một viên Cực Hỏa thạch cách đó hơn mười trượng. Rõ ràng, theo hắn thấy thì Cực Hỏa thạch này vô cùng quý giá, đồng thời số lượng lại ít, hắn tìm hồi lâu mà tổng cộng chỉ được có ba viên khá nhỏ.
"Đây chính là tài liệu chí bảo đấy."
Vương Bảo Nhạc hớn hở bò qua nhặt lấy viên Cực Hỏa thạch này, sau khi nhìn thật kĩ thì trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Tuy rằng hoàn cảnh ở nơi này khá khắc nghiệt, chị đẹp hình như không cho mình đứng dậy, có vẻ như năng lực của cô ấy chỉ có thể giúp mình khó bị phát hiện khi nằm bò sát mặt đất nên Vương Bảo Nhạc bị thiêu cháy khá khó chịu. Nhưng để nhặt được Cực Hỏa thạch này thì tất cả đều đáng giá.
Để ý thấy vẻ mặt của Vương Bảo Nhạc, chị đẹp thử truyền tống mãi không được nên bực bội hừ một tiếng.
"Nhặt được mấy viên đá vứt đi thôi mà đã vui như thế rồi à? Ngươi có tiền đồ hơn một chút được không!"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com