Lãnh Hàn Triết hỏi ra câu này khiến mọi người xung quanh đều cảm thấy vô cùng tò mò.
Cảm nhận được ánh mắt đánh giá của mọi người tia thẳng vào mình, Vân Tiên không hề có cảm giác sợ hãi mà ngược lại, cô còn vô cùng thoải mái đối diện với ánh mắt chăm chú của mọi người.
Đôi môi đỏ thắm hơi giương lên một chút, sau đó Vân Tiên trả lời câu hỏi kia trước ánh mắt tràn ngập sự mong chờ của mọi người: "Có thật hay không thì có vấn đề gì à! Người tin thì vẫn tin mà người không tin thì… Họ vẫn sẽ không tin thôi, tôi từ chối trả lời."
Vân Tiên nói xong thì quay sang gọi Mộc Doanh và Lâm Uyển một tiếng, sau đó cô dẫn mọi người đi về phía trước.
"Này, Vân Tiên, cô chờ chúng tôi với chứ!" Thấy ba người Vân Tiên muốn đi mọi người xung quanh đều chen lấn xô đẩy nhau, đi theo cô.
Đến cả học viên trường quân đội Võ Lâm cũng hoảng hốt đuổi theo.
Lúc này rồi thì còn ai để ý tới mặt mũi của bản thân nữa chứ?
Mặt mũi có quan trọng bằng mạng sống không?
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com