Dì Hồng nói, dường như sợ Vân Tiên hiểu lầm mình có ý đồ khác nên mụ ta cười híp mắt nói thêm một câu, đồng thời mụ ta mấp máy đôi môi đỏ như đít khỉ của mình rồi nói:
"Ha ha, là thế này, tôi là người quản lý của quán bar Hoàng Gia, mọi người có thể gọi tôi là dì Hồng. Tôi thấy mấy vị lần đầu tiên đến đây chơi đúng không?
Tôi thấy mọi người tuổi còn trẻ, sàn nhạc ở sảnh trước ồn ào, không thích hợp với mọi người, có muốn lấy phòng riêng không, tôi dẫn mọi người qua?"
Dì Hồng nói rồi nở một nụ cười mà bà ta tự cho là vô cùng thân thiện.
Thật ra trong lòng lại đang nghĩ: Đến phòng riêng với tôi đi, đến phòng riêng mới dễ "làm việc"!
Vân Tiên nheo mắt, dì Hồng không mời mà đến khiến cô nghi ngờ, nhưng nhìn vẻ mặt Vân Tiên căn bản không nhìn ra bất cứ sự nghi ngờ nào của cô đối với dì Hồng.
Điều này khiến dì Hồng tưởng rằng cá đã cắn câu.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com