Trần Hinh Di chạy như bay từ trên tầng xuống.
Dưới nhà, Trần Chấn Xuyên còn đang thảo luận đủ chuyện trên trời dưới đất với bạn làm ăn.
"Hi hi, Hinh Di, em nhìn xem…" Trương Thiệu Phong ôm một con gấu bông to đùng về, cậu ta vẫn luôn muốn khoe con gấu bông lớn này với Trần Hinh Di.
Kết quả, Trương Thiệu Phong vừa mới giơ con gấu bông đó ra thì Trần Hinh Di lại lao như bay tới trước mắt Lăng Dật Trần.
"Oa, cậu thật sự đã mua mười xiên kẹo hồ lô cho tôi sao? Tốt quá, tôi thích lắm." Trần Hinh Di vô cùng vui vẻ cầm mấy xiên kẹo hồ lô trên tay Lăng Dật Trần, nhìn nét mặt của cô thì có thể dễ dàng nhận ra cô đang rất vui vẻ.
Trương Thiệu Phong ôm con gấu bông đó nhìn Trần Hinh Di đang vui vẻ với mấy xiên kẹo hồ lô, ăn lấy ăn để.
Vừa mới ăn được một miếng thì Trần Hinh Di lại quay đầu nhìn về phía Vân Tiên, cô lên tiếng hỏi Vân Tiên: "Tiên Tiên, cậu có muốn ăn không?"
"Mình ăn rồi." Vân Tiên mím môi khẽ cười.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com