"Ngươi nói cái gì?" Người đàn ông đeo mặt nạ đứng phắt dậy, ánh mắt sắc như chim ưng nhìn chằm chằm Lục Húc Dương.
Lục Húc Dương cụp mắt nói: "Tuy thuộc hạ cho rằng Huy Nguyệt tôn giả chắc chắn sẽ chết, nhưng để phòng ngừa nhỡ may, chúng ta không thể bị động chờ đợi. Ngoài ra, thuộc hạ còn thăm dò được, hình như phương án điều trị của Hề Nguyệt cần thời gian rất dài, hơn nữa không thể bị gián đoạn."
Đầu tiên, người đàn ông đeo mặt nạ ngẩn ra, sau đó khóe miệng y nhếch lên một nụ cười thâm hiểm: "Yên tâm, không cần chúng ta ra tay đã có người sốt ruột không chờ nổi muốn xuống tay rồi. Kẻ đó sẽ thừa dịp hắn bị bệnh, muốn lấy mạng hắn, trừ khử Huy Nguyệt tôn giả mà không ai hay biết, tận dụng cơ hội tốt nhất này!"
Vừa dứt lời, Lục Húc Dương nghe thấy hướng Bích Cảnh Hiên bên cạnh truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt. Ánh mắt lão ta lóe lên, khóe miệng nở một nụ cười hiểm độc.
***
"Kẹp cầm máu!"
"Băng gạc!"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com