Ông ấy biết rõ tên Hề Nguyệt này là kẻ chuyên môn dùng mỹ nhân kế, nhưng vẫn còn muốn đón nhận hắn, làm vậy thì chỉ càng khiến người ta khinh bỉ hơn mà thôi.
Tăng Thủ Nhạc nghe hiểu Lục Chỉ Hi đang ám chỉ điều gì. Ông ấy không hề tức giận, nhưng ánh mắt hơi híp lại, cười khẩy: "Không nhọc lòng Lục đệ tử quan tâm lý do vì sao ta nhận Hề Nguyệt. Về phần rốt cuộc Hề Nguyệt có thực lực hay không, ta tin là Thái Du đứng bên cạnh ngươi biết rõ hơn bất cứ ai hết. Ha ha, lúc này ta hơi hoài nghi, những lời mà nhà ngươi vừa nói là bởi vì ngươi e sợ thực lực thật sự của Hề Nguyệt ắt sẽ có một ngày vượt xa ngươi chứ gì!"
"Viện trưởng..." Sắc mặt Lục Chỉ Hi thoáng cái trở nên sa sầm và xanh mét. Ả không thể nào ngờ được Tăng Thủ Nhạc chẳng hề nể mặt mình, cứ thế sỉ nhục mình trước mặt bao nhiêu người ở đây.
Tăng Thủ Nhạc nói xong những lời ấy, chẳng thèm nhìn Lục Chỉ Hi thêm cái nào đã kéo Hột Khê rời đi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com