Cô ngẩng đầu nhìn thanh kiếm Phong Long thấp thoáng trên đỉnh cung điện, lẩm bẩm: "Không biết đến khi nào ta mới có thể lấy ra và sử dụng thanh kiếm Phong Long này."
Tiểu Kim Long đi theo bên cạnh cô, lắc đầu nói: "Chủ nhân cũ của ta bố trí cấm chế chỉ cho phép người có tu vi ít nhất là Kim Đan kỳ mới được vào cung điện. Mà hiện nay lão đại đã đến Ngưng Mạch kỳ đỉnh phong, ta tin chắc rằng sẽ chẳng bao lâu nữa, lão đại sẽ thăng cấp lên Kim Đan kỳ. Đến lúc đó, chờ lão đại lấy được kiếm Phong Long, chinh chiến bốn phương, để xem bọn khốn nạn nhà họ Phụng kia sẽ chết thế nào. Ha ha ha..."
Hột Khê rõ mi mắt xuống, không đáp lại câu nói của Tiểu Kim Long mà cất lời rủ rỉ như tự nói với mình: "Không phải ta muốn lấy để dùng..."
"Lão đại, lão đại vừa nói gì đấy? Gì mà không phải muốn lấy ra để dùng?"
Hột Khê lắc đầu: "Không có gì."
Cô rất muốn đổi thanh kiếm giả bản mô phỏng của người nào đó đang nắm giữ thành hàng thật thôi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com