Nạp Lan Chính Trạch nhìn hắn mút đồ ăn dính trên những đầu ngón tay, không nhịn được mà nhoẻn miệng cười đắc ý, miệng lầm bầm tự nhủ một cách điên cuồng: "An Lăng Nguyệt, nàng đã thấy chưa? Nàng đã thấy kết cục của hai đứa con nàng chưa? Ha ha ha…"
"Nàng nhìn xem những đứa con nàng sinh ra là lũ quái vật như thế nào đi, một đứa là rác rưởi không có linh căn, đứa còn lại thì bẩm sinh đã là nguyên liệu luyện chế đan dược. Một đứa bị ta vứt ở nơi hẻo lánh, ăn đói mặc rách, ngay cả kẻ hầu người hạ cũng bắt nạt được nó, bây giờ lại còn phải gả cho tên mập Chu Trọng Bát, chắc chắn kết cục thảm thương rồi. Đứa còn lại thì phải chịu cảnh bị ta nhốt trong hang động này như một con chó suốt đời suốt kiếp, nó không có nổi một cái tên, không có nổi một thân phận, bị ta xích cổ ở đây để cung cấp nguyên liệu cho Cửu Khúc Linh Tham Đan của ta."
"An Lăng Nguyệt, ở dưới suối vàng nàng có cảm thấy hối hận khi nhìn kết cục của hai đứa nghiệt chủng nhà nàng không?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com