"Ngoại trừ ăn đan dược của nhà họ Mộ Dung đưa cho hoặc là trói bà ấy lại, ta cũng không còn bất cứ cách nào khác nữa..."
Giống như là để xác minh lời nói của Cốc Lưu Phong, hắn còn chưa nói xong thì Cốc U Lan vốn còn đang hôn mê đột nhiên giãy giụa kịch liệt, sức lực mạnh mẽ hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng.
Rõ ràng bà ấy bị trói rất chặt nhưng cả người lại không ngừng nảy lên giống như con tôm bị luộc, giường đệm không ngừng phát ra những tiếng kẽo kẹt.
Cùng lúc đó, trong miệng bà ấy cũng phát ra âm thanh gào rú như dã thú, trong tiếng kêu ấy tràn ngập nỗi đau đớn và tuyệt vọng.
Cốc Lưu Phong ngơ ngác đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn Cốc U Lan tràn ngập bi thương, giọng nói trầm thấp như từ nơi xa xôi vọng đến.
"Từ lúc ta nhận thức được, mẹ của ta đã như thế này rồi. Rõ ràng một khắc trước còn ôm ta dịu dàng trò chuyện, đút cho ta ăn điểm tâm, rồi bỗng nhiên đau đớn ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn rên rỉ."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com