Ngay tức khắc đôi mắt long lanh đong đầy nước mắt, nhìn ả tựa đóa sen trắng yêu kiều vừa thấy đã thương, khiến cho đám nam võ giả trông mà bắt đầu đau lòng thương tiếc.
Nhưng cũng có nữ võ giả nhìn không thuận mắt bộ dạng ra vẻ ta đây của ả ta lần này, không khỏi đứng một bên lạnh lùng chế giễu.
"Thật không biết xấu hổ, rõ ràng bản thân mình phóng đãng không mặc quần áo, vậy mà còn tỏ vẻ bi thảm đáng thương!"
"Đúng đó, nếu tôi mà là ả tôi đã sớm chui đầu xuống đất, xấu hổ không dám gặp ai rồi! Vậy mà ả ta còn mặt mũi trưng ra dáng vẻ đáng thương muốn quyến rũ đàn ông nữa chứ!"
"Băng Liên tiên tử cái gì chứ! Theo tôi thấy chỉ là một ả bạch liên hoa làm bộ làm tịch, cố làm ra vẻ lẳng lơ giống như thế này!"
Phụng Liên Ảnh mới vừa đứng dậy đã ý thức được tình cảnh của bản thân gay go biết bao.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com