Nam quản gia nhẹ nhàng cười nói: "Xin lỗi công chúa, thuộc hạ đã đi thông báo rồi, nhưng mệnh lệnh của chủ nhân là… không gặp."
"Không thể nào! Dục ca ca làm sao có thể không muốn gặp ta!" Công chúa Trân Nguyệt tức đến nỗi cả khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, trong mắt tràn đầy phẫn nộ: "Chắc chắn rằng lão già này không nói rõ ràng, ngươi mau đi vào thông báo lại lần nữa đi!"
Trong mắt Nam quản gia thoáng vẻ chán ghét và khinh thường, trên mặt vẫn hòa nhã: "Công chúa Trân Nguyệt, công chúa nghe không hiểu sao? Ý của chủ nhân là mấy ngày tới chủ nhân không gặp ai, bất cứ ai… đều không gặp, đương nhiên cũng bao gồm cả công chúa và Tam hoàng tử điện hạ!"
Công chúa Trân Nguyệt nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó mày liễu dựng ngược, chỉ vào Nam quản gia rồi gân cổ mắng nhiếc: "Cẩu nô tài, ai cho ngươi cái gan tiếp đón chúng ta qua quýt thế hả. Có tin ta trở về bẩm báo với phụ hoàng, để phụ hoàng chém đầu ngươi hay không!"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com