Cô ta vốn định dạy dỗ con ranh này một trận để con ranh kia nếm mùi khổ sở, sau đó cảnh cáo nó tránh xa chủ nhân ra một chút, nào ngờ lại nhìn thấy ấn ký linh lực của chủ nhân trên người đối phương.
Chết tiệt! Tại sao chủ nhân lại coi trọng con ranh này nhỉ, nó là cái thá gì kia chứ!
Lúc này Chu Tước hận không thể xé xác ả đàn bà không biết xấu hổ đi quyến rũ chủ nhân thành trăm ngàn mảnh. Tuy nhiên ấn ký kia cũng chính là sự bảo hộ và cảnh cáo của chủ nhân, nếu như một chưởng lúc nãy của cô ta thật sự đánh ra, chủ nhân ắt sẽ biết được ngay. Sẽ chẳng có kẻ nào muốn biết kết cục của việc làm trái lời chủ nhân đâu!
Chu Tước hít một hơi thật sâu, sắc mặt dần dần hồi phục sự bình tĩnh, chậm rãi nói: "Chu Tước phụng mệnh chủ nhân đến trị thương cho tiểu thư."
Chu Tước? Thanh Long… Quả nhiên là người bên cạnh Nam Cung Dục.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com