"Vấn đề này ảnh đế Châu tự quyết định đi, tôi hy vọng hay không cũng chẳng quan trọng đâu."
Châu Gia Kiện đã đoán trước được câu trả lời của Tiểu Miêu Miêu, anh ta gượng cười, "Gần đây tôi có nhận diễn một bộ mới, cũng không ở lại nước được, huống chi tôi cũng có thể xem phim khi ở nước ngoài."
"Vâng, việc này cũng được mà."
Nói xong, trong thời gian ngắn hai bên không có đề tài để nói, không khí có vẻ cứng nhắc, Hạ Kỳ vẫn đứng bên cạnh Tiểu Miêu Miêu không nói gì, bây giờ lại ôm lấy vai cô.
Bàn tay ấm áp nhẹ nhàng nhéo bả vai cô, "Vợ à, chúng ta nên đi thôi."
"Vâng được ạ." Tiểu Miêu Miêu nở nụ cười với Hạ Kỳ, sau đó nhìn về phía Châu Gia Kiện, "Châu Gia Kiện, tạm biệt!"
Châu Gia Kiện cũng muốn làm ánh trăng sáng của Tiểu Miêu Miêu, nhưng mà bên cạnh cô đã có rồi.
Anh ta quyến luyến nhìn Tiểu Miêu Miêu, không đành lòng hé môi, "Tạm biệt."
…
Lúc trở về, Hoàng Tinh Tinh đã chạy tới đi nhờ xe hai người.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com