Cố Hạo Đình đẩy tay Tô Tiểu Miêu ra, hắn muốn vào đó. Thế nhưng Trình Dật bỗng chặn trước mặt Cố Hạo Đình, liếc nhìn Tô Tiểu Miêu đầy ẩn ý.
Anh ta biết, nhờ có sự trợ giúp của mình mà thiếu chủ mới có thể lặng lẽ đưa Hoắc Vi Vũ đi mà không ai hay biết. Hoắc Vi Vũ không rời khỏi đây thông qua địa đạo này.
Bọn họ đi theo một người phụ nữ mặc áo đen tới đây, thấy Hoắc Vi Vũ nằm trên mặt đất, hấp hối. Cho nên chắc hẳn địa đạo này là nơi qua lại của người phụ nữ áo đen kia. Tổng thống xuống dưới như vậy, quá nguy hiểm.
"Tôi đưa đội vệ sĩ vào trước." Trình Dật cẩn thận nói.
"Tôi xuống cùng các cậu." Cố Hạo Đình trầm giọng nói. Khóe mắt hắn hoe đỏ, không che giấu kích động, "Tôi muốn biết rốt cuộc Tiểu Vũ đã đi đâu."
"Nhưng…"
"Không nhưng nhị gì hết, đây là mệnh lệnh." Cố Hạo Đình không để ý tới Trình Dật, nhảy xuống địa đạo. Bên trong chỉ đủ cho một người vào.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com