Cô lao công đưa điện thoại cho Hoắc Vi Vũ, cô thêm cha xứ vào Wechat với lời nhắn kết bạn là: "Thượng Đế, chào ngài".
Điện thoại lập tức kêu "tinh" một tiếng thông báo đối phương cũng đã thêm cô.
Hoắc Vi Vũ gửi tin nhắn: "Chào cha, con là cô gái ở trong phòng sám hối hôm qua. Chuyện là thế này, hôm qua cha nhờ người tặng cho con một lọ thuốc hít, con cảm ơn cha, trị bệnh mất ngủ rất hiệu quả. Nhưng lọ thuốc của cha quá quý giá, con không thể nhận được. Cho con hỏi con có thể trả lại cho cha bằng cách nào?"
Tô Bồi Ân thấy Hoắc Vi Vũ nhắn tin đến, liền nhắn lại: "Cô biết về lọ thuốc hít?"
"Con cũng không rõ lắm, chỉ biết sơ sơ thôi. Cha có thể nói cho con biết cha mua phương thuốc trị mất ngủ này ở đâu không?" Hoắc Vi Vũ hỏi.
"Phương thuốc do tổ tiên truyền lại, không bán ra ngoài, lọ thuốc hít ấy cha chỉ mua mất hai mươi tệ. Nếu con còn băn khoăn gì khác thì gửi cha bao lì xì ba mươi tệ là được." Tô Bồi Ân vừa cười vừa viết tin nhắn trả lời.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com