Cố Hạo Đình bình tĩnh trả điện thoại di động lại cho Hoắc Vi Vũ, ánh mắt hướng về phía cô dịu dàng vô ngần, chất chứa ánh sáng rực rỡ.
"Xem đi, lần sau không cần xem lén, tôi cũng thích đoạn video này lắm." Cố Hạo Đình nói thẳng, khóe miệng còn vương nét cười.
Hoắc Vi Vũ ngượng chín cả mặt, cướp lấy điện thoại, tắt video đi rồi hỏi: "Anh không thấy việc lấy điện thoại của tôi khi chưa được phép là rất bất lịch sự à?"
Cố Hạo Đình đưa ngay điện thoại của mình cho Hoắc Vi Vũ: "Em muốn xem thế nào thì xem, coi như tôi đền bù."
Hoắc Vi Vũ gạt tay hắn ra: "Tôi thèm vào."
Cố Hạo Đình kề sát tai cô, nói bằng giọng điệu trầm thấp khàn khàn: "Vậy phải làm sao thì em mới thôi tức giận?"
Cô nhìn vào đôi mắt sâu thăm thẳm của người đàn ông ấy. Nó như đang mách bảo cô rằng, dù cô muốn thế nào thì hắn cũng sẽ chiều theo.
"Sau này không được tôi cho phép thì không được lấy đồ của tôi." Hoắc Vi Vũ thương lượng.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com