Nhìn ánh mắt quyết tuyệt của người đàn ông kia, đáy lòng Hoắc Vi Vũ như thắt lại.
"Cố Hạo Đình, tôi sống là người của anh, chết là ma của anh. Sau lần này, tôi sẽ chỉ sống vì một mình anh." Hoắc Vi Vũ nói từng câu chữ, đôi mắt đỏ ngầu cay xè cố nén dòng nước mắt chực trào.
"Nghĩa là cô lựa chọn cách thứ hai phải không?" Cố Hạo Đình nhìn cô với đôi người tối tăm âm u, lên tiếng hỏi.
Hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi. Làm gì có chuyện cô muốn lấy hắn làm chồng, làm gì có chuyện tin tưởng hắn? Tất cả chẳng qua là hắn đang tự huyễn hoặc mình hết lần này đến lần khác mà thôi.
"Tôi sẽ sinh con cho anh, sẽ chỉ yêu một mình anh, bầu bạn cùng anh, ở bên cạnh anh." Hoắc Vi Vũ dịu dàng nói.
"Nhưng cô không cần danh phận. Vì anh Cả và anh Hai, cô sẵn sàng chắp tay nhường tôi cho người khác, phải không?" Cố Hạo Đình cong khóe môi nhưng nơi đáy mắt chẳng có nét cười: "Tôi chỉ lên giường với vợ mình, cũng chỉ cho phép vợ mình mang thai đứa con của mình thôi."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com