Hoắc Vi Vũ nhìn Lâm Thừa Ân đăm đăm. Sắc đỏ quạch pha lẫn điên cuồng, khát máu trong mắt cậu ta như từng nhát dao đâm vào trái tim cô, khiến cho trái tim cô ròng ròng máu đổ.
Khi Hoắc Thuần làm tổn thương cô, Thái Nhã phái người giết cô, cô đều không cảm thấy đau khổ. Thế nhưng, thì ra nhát dao do chính bạn bè đâm còn đau đớn hơn của kẻ thù gấp trăm gấp nghìn lần.
Thấy Hoắc Vi Vũ không vùng vẫy nữa, Lâm Thừa Ân buông chân tay cô ra.
"Tiểu Vũ, em phải tin rằng anh làm tất cả là vì muốn tốt cho em. Em ở bên Cố Hạo Đình sẽ sống không bằng chết!" Lâm Thừa Ân tận tình khuyên nhủ.
"Tôi van anh." Hoắc Vi Vũ nuốt ngược dòng nước đắng, lệ chan chứa khóe mi, cất giọng kiên quyết và vô cùng dứt khoát: "Anh bớt đối xử tốt với tôi đi."
"Em có biết vì sao anh cả và anh hai ở nước G mãi không về không? Tất cả đều là do Cố Hạo Đình một tay sắp đặt. Kẻ đó dã tâm bừng bừng, hắn chỉ muốn lợi dụng em thôi. Tiểu Vũ, em có biết không?" Lâm Thừa Ân chau mày nói.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com