"Lần này anh thắng lợi, chắc là sẽ có rất nhiều người đầu quân cho anh." Hoắc Vi Vũ dò hỏi.
"Ừm, không phải ai cũng muốn đầu quân cho anh đâu. Có một số người nếu muốn là xảy ra chuyện mất." Cố Hạo Đình kiên nhẫn giải thích.
Hoắc Vi Vũ biết, những lo lắng của Cố Hạo Đình cực kỳ chính xác.
"Tổng thống với phó Tổng thống thì sao? Sẽ không trở thành mối đe dọa của anh chứ?" Hoắc Vi Vũ lo lắng hỏi.
"Xong hết rồi, nhân dân với ích lợi quốc gia mới quan trọng nhất. Yên tâm, anh không sao đâu." Cố Hạo Đình nhận ra sự quan tâm Hoắc Vi Vũ dành cho mình, nhếch môi: "Lo cho anh à?"
"Xem ra là tôi lo xa rồi." Hoắc Vi Vũ hít sâu, nhắm mắt lại.
Cố Hạo Đình nghe trong giọng nói của cô có gì đó không ổn: "Sao vậy? Có chuyện gì không vui sao?"
Hoắc Vi Vũ nắm chặt tay. Nếu đã muốn nói ra lời tàn nhẫn thì nói lúc nào cũng tàn nhẫn vậy thôi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com