"Em sẽ đi hỏi anh ấy." Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói, đi về phía cửa.
"Em đi hỏi đi, mục tiêu bại lộ thì cùng lắm hắn giết em thôi, thù cha còn chưa báo được! Mấy anh em bọn anh sẽ nhặt xác em về." Lâm Thừa Ân nhìn bóng lưng Hoắc Vi Vũ, thản nhiên nói.
Hoắc Vi Vũ dừng lại, nhìn về phía trước, nước mắt tí tách rơi.
"Anh đừng nhúng tay vào chuyện này nữa, em muốn tự tìm hiểu sự thật. Nếu như nguyên nhân bắt nguồn từ em thì em sẽ là người kết thúc. Mọi người cũng không cần nhặt xác cho em, cuối cùng thì thân xác cũng mục rữa thôi, không đến được nơi mình muốn thì ở đâu chẳng như nhau." Hoắc Vi Vũ đi ra ngoài cửa.
Lưu Cương thở dài: "Cháu có muốn biết vật phẩm quan trọng trong quân đội bị mất lúc bọn chú nhận được là gì không?"
Hoắc Vi Vũ ngoái nhìn về phía Lưu Cương.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com