Khuê Tử Anh nhìn thẳng vào mắt Cố Hạo Đình, càng chắc ăn suy nghĩ của mình là đúng.
Cô ả hất cằm lên, ép Lâm Thừa Ân: "Hai người không phải là một cặp sao? Không phải cũng ngủ với nhau rồi sao? Khắp người cô ta đều là vết tích anh để lại thì giờ có hôn cũng chẳng sao. Nếu đến hôn mà anh cũng không dám, vậy chắc chắn hai người không hề yêu nhau rồi. Lâm Thừa Ân, tôi không dễ bị bắt nạt vậy đâu."
Ánh mắt mọi người đổ dồn lên Lâm Thừa Ân.
Trong mắt Tướng quân Mai lóe lên tia sáng, hắn mặt mày hớn hở, đổ thêm dầu vào lửa: "Cố Hạo Đình, cô gái anh yêu đang đứng trước mặt anh đây đang muốn hôn người khác. Anh còn không dám nhận thì thật không ra gì mà."
Cố Hạo Đình đanh mặt, nhìn thì có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong mắt đã dậy sóng rồi.
"Tôi cam đoan sẽ giúp Lâm Trung Kiệt bình an vô sự." Cố Hạo Đình nhẹ giọng nói với Hoắc Vi Vũ.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com