Miệng đắng lưỡi khô, tâm trí hoảng loạn. Cô đã cố gắng quên đi lâu như vậy, thế mà lúc này đây hình như mọi cố gắng của cô đều trở nên vô dụng.
Nếu không nói, cô sợ sẽ khó chịu chết mất.
"À, tôi có xem tin tức, người ta bảo anh mất quyền quản lý Hồng Việt Hải. Anh cũng đừng nhụt chí, gặp chút trắc trở cũng tốt mà." Hoắc Vi Vũ an ủi.
Cố Hạo Đình khẽ cười một tiếng, khóe môi cong lên kết hợp với đôi mắt ánh lên vẻ tự tin và cuồng vọng tạo thành dáng vẻ thật đặc biệt, đủ để người ta yên lòng.
"Do tôi cố ý thua đó, không để hắn 'trèo cao' thì làm sao khiến hắn 'ngã đau' được?" Cố Hạo Đình nói đầy ẩn ý.
"Sao?" Hoắc Vi Vũ hơi kinh ngạc. Hóa ra là hắn cố ý thua sao? Vậy mà làm cô lo lắng mất nửa ngày.
Cô biết mà. Hắn giỏi bày mưu nghĩ kế, túc trí đa mưu, cấp dưới cũng không thiếu người tài giỏi, sao có thể thua Tướng quân Mai được? Cô lo thừa rồi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com