Sau khi Mộ Vân Lễ thấy vậy, ho khan vài tiếng, nói với Phong Ngự Nam: "Có vẻ tối nay không thích hợp để bàn công việc lắm, hôm khác chúng ta nói tiếp, tạm biệt Tổng Giám đốc Phong."
Mộ Vân Lễ lập tức rời khỏi nơi thị phi, còn Phong Ngự Nam trừng mắt tới mức hai tròng mắt suýt rơi ra.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt quá sốc, quá tởm lợm!
Cô gái mà anh ta vẫn luôn một lòng che chở lại ở bên trợ lý Tiểu Pháo, bọn họ...
Bây giờ Phong Ngự Nam chẳng nghĩ ra từ ngữ nào để miêu tả sự tức giận của mình vào lúc này nữa.
Súc sinh chết tiệt, dám động vào cô gái của anh!
Không cần biết vì nguyên nhân gì, chỉ cần động vào Ôn Khả Nhi thì đều không thể tha thứ.
Phong Ngự Nam cực kỳ tức giận, xông lên, đấm Tiểu Pháo một phát, mạnh mẽ tách hai người ra.
Nhưng Ôn Khả Nhi bây giờ đang không tỉnh táo, cô ta lại ngả vào trong lòng anh, Phong Ngự Nam nhìn ra cô ta gặp phải chuyện gì, để ngăn Ôn Khả Nhi lại, anh chỉ có thể nhẫn tâm đánh cô ta ngất đi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com