Harry Quinn nhìn chằm chằm gương mặt cô, muốn xem thử vì sao cô lại đột nhiên biến thành một người khác như vậy. Nếu không có việc gì mà tỏ ra ân cần, thì không phải lừa đảo cũng là kẻ trộm.
Lê Nhược Sơ treo xong áo khoác của anh ta, lại quay lại mời anh ta ngồi xuống: "Ngài Tổng thống có muốn uống tách trà không? Hay là giờ ăn cơm luôn?"
Đôi mắt đen láy của Harry Quinn khóa chặt lấy cô, đột nhiên kéo mạnh cô ngồi lên đùi mình, ôm vào lòng rồi hỏi: "Sao vậy? Sao phải lấy lòng tôi?"
Lê Nhược Sơ kìm nén trái tim đang đập loạn nhịp, mỉm cười giải thích: "À, chỉ muốn cảm ơn ngài Tổng thống thôi."
Harry Quinn nghĩ đến những món quà kia, chắc là nhờ công lao của mấy món quà đó, anh ta cho cô thể diện, cho nên bây giờ cô mới cảm kích anh ta đến như vậy.
Ồ, chẳng lẽ tặng cô nhiều đồ sẽ làm cô vui, rồi từ đó sẽ đối xử tốt với anh ta?
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com