"Không sao, không vấn đề gì nữa rồi, không cần lo. Tức Mặc cho tớ mượn một triệu, cậu không biết sao?" Tiêu Vũ Thiên nói.
"Tớ biết, cho nên cậu mới thay anh ấy đến làm công tác tư tưởng với tớ có đúng không?"
"Không phải, tớ thề đấy, tớ khuyên các cậu tuyệt đối không phải vì một triệu này." Tiêu Vũ Thiên vội vàng giải thích.
Hai cô gái cùng đi dạo phố, Nhiếp Tranh Lan bình thường không nỡ tiêu tiền cho bản thân nhưng hôm nay loại mua cho mình rất nhiều thứ.
Tiêu Vũ Thiên thấy Nhiếp Tranh Lan sau ly hôn hoàn toàn khác với cô ấy trước kia, trong lòng không khỏi thở dài.
Tiêu Vũ Thiên hi vọng cô có thể sống vui vẻ, nhưng lại không muốn cô và Tô Tức Mặc thật sự ly hôn.
Hai người đi dạo phố xong thì cùng nhau đi ăn trưa, sau đó Tiêu Vũ Thiên mới chạy về công ty. Cô phải xử lý chuyện của Tô Tức Mặc.
Cô tăng ca ở công ty mất ba ngày trời, cuối cùng mới giải quyết xong quan hệ công chúng, buổi họp báo cũng rất thành công.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com