Cảnh Hi thấy chân mình bị ôm cứng ngắc bèn cúi đầu xuống nhìn, là Hoắc Vân Thâm đang ôm cô: "Ấy? Chồng về rồi à. Em đang tìm quần áo."
"Em xuống đây, anh tìm cho em."
Hoắc Vân Thâm bế luôn cô xuống, đặt cô lên mép giường, hỏi: "Em muốn tìm đồ gì, nói anh để anh tìm."
"Cái váy màu xanh lam. Hồi trước em chỉ mới mặc một lần, giờ tìm không thấy nữa. Em muốn tìm để ngày mai đi học mặc."
"Được rồi."
Hoắc Vân Thâm chẳng cần phải đứng lên ghế, anh giơ tay lật lật vài cái là dễ dàng tìm ra váy cho cô: "Là cái này hả?"
"Đúng rồi, đúng rồi."
Cảnh Hi cầm váy, hỏi: "Nãy ở dưới nhà mọi người thấy anh chưa?"
"Thấy rồi, sao em lại để hắn ta vào nhà thế?"
Hoắc Vân Thâm hay để ý đến Mặc Ngự Thiên. Anh không muốn gặp hắn cho lắm. Đối với hắn, trong lòng anh rất mâu thuẫn, vừa căm ghét vừa có tình thân ruột thịt.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com