Hoắc Vân Thâm nổ máy xe, trước khi đi còn nói thêm một câu: "Diệp Tầm, dịu dàng với chị tôi chút."
Diệp Tầm nghiêm túc gật đầu: "Đại ca yên tâm, tôi chắc chắn sẽ vô cùng dịu dàng với Nghiên Nghiên."
Nhìn người này nói chuyện nghiêm túc như vậy, Hoắc Tam Nghiên thực sự không dám tin, anh ta có thể dịu dàng với mình thật sao?
Hoắc Vân Thâm đi rồi, Diệp Tầm liền bế ngang Hoắc Tam Nghiên lên rồi đi vào biệt thự bên bờ biển.
"Này này này! Bỏ tôi xuống, tôi tự đi được!"
"Không bỏ! Ai bảo em không nghe lời!"
Diệp Tầm thấy mình không thể tiếp tục nuông chiều cô nàng này nữa, nếu không, sớm muộn gì cũng có ngày cô ấy đạp bay anh ta, chạy theo người đàn ông khác.
Anh ta bế cô ấy đi thẳng một mạch vào phòng ngủ rồi đặt lên chiếc giường lớn mềm mại, làm cơ thể Hoắc Tam Nghiên nảy lên nảy xuống mấy lần theo tấm đệm.
Lúc cô bò dậy nhìn thì mới thấy, Diệp Tầm đang cởi quần áo, khoe ra thân hình vạm vỡ và quyến rũ.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com