Giọng nói của thiếu nữ đẹp như tiếng nhạc, thậm chí có thể hình dung là vui tai vui cả cõi lòng.
"Tôi tên là Hàn Sâm, cô thì sao?" Hàn Sâm trả lời xong cũng hỏi lại ngay. Nếu là đại đế thì hẳn rằng cô ta sẽ báo đế hiệu ra, Hàn Sâm sẽ biết cô ta là Đế Linh hay là dị sinh vật.
"Hương Âm." Thiếu nữ mỉm cười đáp lại chẳng chút do dự.
"Hương… Âm…" Hàn Sâm đọc lại một lần, song cái tên này không có chữ "đế", hắn cũng chẳng biết đây có phải là đế hiệu hay không.
Hương Âm nhìn Hàn Sâm với vẻ hứng thú, sau đó vươn tay chỉ Long Huyết ban chỉ mà hắn đeo: "Sao Long Huyết ban chỉ của Long Đế lại ở trong tay ngươi? Hắn ta chết rồi à?"
"Cô biết Long Đế ư?" Hàn Sâm giật mình, không dám trả lời ngay.
Hàn Sâm không biết thiếu nữ này là bạn hay địch của Long Đế, nói không chừng trả lời bừa một cái là lập tức trở mặt thành thù.
"Nếu ngươi đã biết Long Đế, chẳng lẽ lại chưa nghe tên ta bao giờ sao?" Hương Âm mỉm cười nhìn Hàn Sâm.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com