Tô Ngự cũng không đáp lại mà chỉ nhìn chằm chằm vào nửa bên mặt thanh tú của Hoắc Miên, ánh mắt anh ta sâu thẳm, không thể nhìn ra rằng anh ta đang nghĩ gì.
Vì Hoắc Miên đi rất vội mà gió đêm lại khá lớn nên cô chỉ mặc một đồ rất đơn giản và thoải mái. Đen trắng phối với nhau nhìn trông rất nhà quê, thế nhưng khi cô mặc lên lại có cảm giác giống như cô tiểu thư con nhà giàu nào đó, không thể không công nhận, Hoắc Miên có loại khí chất khác xa người bình thường.
Tóc cũng chỉ buộc đuôi ngựa đơn giản, nhìn qua thì trông cực kì trẻ.
Quần áo thật sự hơi không liên quan đến nhau, chẳng qua vì tình huống khẩn cấp nên cô vơ đại lấy rồi mặc lên người, cũng chẳng quan tâm xem liệu có đẹp hay không.
Vậy mà Tô Ngự lại cảm thấy cực kì ưa nhìn...
Anh ta cảm thấy đêm nay Hoắc Miên trông đẹp hơn bình thường rất nhiều…
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com