Quả nhiên, dù Tần Sở có kiêu ngạo, thì cũng không chống nổi một tiếng "chồng", một ánh mắt làm nũng của Hoắc Miên.
Anh hoàn toàn mềm lòng.
Cuối cùng, dưới sự ngầm đồng ý của Tần Sở, Hoắc Miên tung tăng nhảy tới đưa micro cho Tần Sở.
Cao Nhiên đã chọn bài hát xong, giai điệu quen thuộc vang lên.
"Im lặng là vàng" là bài hát tiếng Quảng mà Tần Sở và Hoắc Miên thích nhất thời cấp ba.
Không chỉ vì Trương Quốc Vinh hát hay, mà còn vì lời bài hát cực kì hay.
Giọng hát khàn khàn du dương của Tần Sở vang lên…
Số mệnh đã định sẵn cho bạn là giàu hay là nghèo,
Là sai sẽ mãi mãi không thể là đúng, là thật vĩnh viễn là thật.
Mặc cho người nói như thế nào, tôi chỉ cần giữ vững bổn phận,
Vẫn luôn tin tưởng rằng im lặng là vàng.
Đúng sai có công lý,
Nói năng cẩn thận đừng mạo phạm người khác.
Gặp phải gian khổ rét lạnh, đừng xem quá nghiêm trọng,
Lòng tràn đầy tự tin, mặc kệ lời châm chọc và chất vấn.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com