Anh cười nhẹ, ánh mắt lạnh nhạt, giọng điệu bình tĩnh: "Không phải em không muốn chà đạp tâm ý của người khác sao? Vừa khéo Tập đoàn Shine cũng đầu tư vào khách sạn Thịnh Đường này. Một môi trường nghỉ ngơi tốt kết hợp với hoa hồng xinh đẹp tươi mới cũng được coi là tăng thêm điểm hình ảnh cho khách sạn. Thay vì để hoa hồng héo tàn, chi bằng dùng đúng tác dụng của nó, em cảm thấy thế nào?"
"Tôi…"
"Không cần cảm ơn anh."
"…???"
Ai muốn cảm ơn anh chứ?
Quý Noãn bực bội nhìn anh chằm chằm, chìa tay ra: "Tôi phải ở đây với anh nửa tháng, có phải nửa tháng này anh đều có thể tùy tiện vào phòng tôi không? Đưa thẻ phòng cho tôi!"
Anh nhéo má cô, cúi mặt xuống, như hờ hững lại như chiều chuộng nhìn cô: "Đừng lộn xộn, không phải em nói là về nghỉ ngơi sao? Đi đi."
Quý Noãn định hất tay anh ra, nhưng anh lại lặng lẽ rụt tay lại trước khi tay cô đập vào tay mình, làm Quý Noãn đập hụt.
Quý Noãn: "…"
Tên khốn này!
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com