Cô ấy muốn gì đây?
Thất Nguyệt chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Vẽ manga chỉ là sở thích, cô ấy không có mục tiêu quá rõ ràng, sau này nhuận bút đủ sống, liền trở thành nguồn vốn của cô ấy.
Đến phương hướng yêu đương cũng không có.
Nhuận bút vẽ manga đủ sống, cho nên cô ấy cả ngày chính là ăn xong đợi chết.
Sao cô ấy lại sống thành thế này?
Bản thân Thất Nguyệt cũng không hiểu.
Bố mẹ cô ấy làm việc ở nước ngoài, một năm về không quá một tháng, trở về còn phải đi thăm hỏi các nơi, thời gian ở bên cô ấy cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trước đây cô ấy đi theo bà của mình, sau này bà mất, cô ấy đã thành niên, có thể tự độc lập, cho nên bố mẹ mỗi tháng chỉ là gửi sinh hoạt phí cho cô ấy.
Bắt đầu từ khi cô ấy lên đại học, luôn sống một mình.
Lúc trung học cô ấy đã vào ngành này, lúc đó chỉ là vẽ chơi, sau này đại học mới công bố tác phẩm, không ngờ một bộ tác phẩm liền hot rồi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com