Thính Phong và Dục Vũ vẫn mang đan dược cho Giang Trạm uống thật.
Mấy ngày liền, Thời Sênh không nghe thấy tin Giang Trạm chết bất đắc kỳ tử, nên thất vọng một hồi lâu.
Tên tiểu tử này đã vượt qua rồi.
"Ẳng ẳng..."
Ẳng ẳng cái gì? Chủ nhân nhà ngươi không chết rồi, đừng có chặn đường ông.
Thời Sênh gạt chân con chó ra khỏi người, nhưng bốn chân con chó cứ lao đến ôm lấy chân Thời Sênh, cả người đều nằm bò lên chân.
Con chó của ta giỏi nhỉ!
Ngươi còn học được ôm chân cơ đấy.
Thời Sênh liền bế nó lên. Nó như một cục bông mềm mại, vuốt ve cũng thấy thích thú.
Con chó nhãi nhép này bây giờ là giáo sủng của Ma giáo. Đại hán cao mét tám nhìn thấy nó cũng có thể chơi đùa với nó một lúc.
"Ẳng ẳng, Ẳng ẳng!" Con chó bị vày vò đến mức cảm thấy không thoải mái. Liền kêu lên thảm thiết.
"Giáo chủ, tỷ đừng ức hiếp nó như vậy." Bạch Lạc không biết từ đâu xuất hiện, nhìn thấy con chó trên tay Thời Sênh, cô thấy thương cho nó.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com