webnovel

[FANFIC] Trái Tim Ở Nơi Riêng Tư

Urbano
En Curso · 37.8K Visitas
  • 2 Caps
    Contenido
  • valoraciones
  • N/A
    APOYOS
Resumen

Chapter 1Chương 1: Lam Bang

Nếu như lấy Tề Gia là loài sư tử hùng dũng, làm chủ một lãnh thổ của riêng nó, có thể bất cứ lúc nào giết chết con mồi nếu không cẩn thẩn chạm vào vùng lãnh thổ mà nó nắm giữ bấy lâu nay, đã chạm vào nó thì không còn gì ngoài chết, nó sẽ xé con mồi thành từng mảnh.

Thì Lam Bang lại đại diện cho loài Sói mạnh mẽ và có dã tâm của vương, dùng cách thức giết con mồi bằng móng vuốt bén nhọn, nếu như đã kích động vào nó đều không có cơ hội thoát thân ra, nó sẽ khiến con mồi dãy dụa từ từ trước những móng vuốt mà nó hạ thủ và cứ thế nuốt trọn.

Hai bên nắm giữ thế lực cân bằng nhau mà không ai có thể lay động triệt để. Tề gia có lịch sử trăm năm, thì Lam Bang cũng không thua kém về khoảng này. Có thể nói chiến tranh giữa hai nhà vẫn luôn là một việc khó nói nhất trên đời, dù ở đâu hai nhà vẫn có thế lực chênh lệch và cân bằng. Khiến cho những người khác điều phải nhìn họ bằng ánh mắt của kẻ dưới chỉ có kính ngưỡng và thuần phục dành cho thượng đế.

Từ sau các trận chiến mà vẫn không phân được thắng bại thì hai nhà lại hợp tác với nhau với cơ duyên từ Mộc Ly Tâm, bây giờ chính là Chủ mẫu Tề gia. Nhưng ai cũng biết cái đó vẫn là vỏ bề ngoài bên trong hai nhà vẫn đấu tranh với nhau để xưng vương.

"Lão đại, chuyến bay qua Nga của chúng ta đã bị Tề gia dành trước rồi ạ."

Lam Đàm nhìn định vị trên màn hình máy tính rồi cung kính báo cáo cho Lam Tư ở phía gần đó. Hắn đang thưởng thức ly rượu trong tay vừa nhìn ngắm khung cảnh thành phố qua cửa sổ sát đất.

Lam Tư đảo đảo ly rượu: "Vậy sao...Lam Đàm, nói xem phải làm sao đây?"

Lam Đàm không nghe ra bất kì sự lo lắng nào, vì anh ta biết những việc này luôn diễn ra giữa hai người. Mỗi lần Lam Tư nói như thế thì trong đầu Lam Tư đã có sự dự tính nhất định mọi kế hoạch.

Lam Đàm cung kính đáp: "Mọi chuyện đều nghe theo lão đại ạ!"

Lam Tư gật gật đầu: "Được, vậy thì đi thôi."

Vài ngày sau, ở Tề gia trong lúc Tề Mặc vừa đặt chân về Đại bản doanh thì đã có thông báo, khu vực Châu Phi chúng ta đã mất đi hai mỏ kim cương về tay Lam bang. Tề Mặc nhíu mày, phân phó: "Đừng để ý tới chỉ vài mỏ cũng không có gì to tát cả!"

Hoàng Ưng cung kính lui ra ngoài, lão đại đã không nói gì thì anh ta cũng không cần quá lo lắng, hai nhà luôn đấu đá với nhau như này.

Anh dành của tôi như thế nào, tôi dùng cách đó đáp trả.

"Tề Mặc, Tiểu Vũ chưa về sao?"

Tề Mặc chỉ vừa về tới nhà đã nghe Ly Tâm hỏi về con trai hắn đầu tiên đương nhiên là không vui. Thấy Tề Mặc đột nhiên thay đổi sắc mặt, Ly Tâm liền biết sự dại dột của mình, cô lập tức sửa lời: "Chắc anh mệt mỏi rồi, về phòng nghỉ ngơi đi!"

Tề Mặc mặt lạnh nói: "Em tắm cho tôi!" Nói xong một đường đi không nhìn cô, Ly Tâm vốn muốn từ chối nhưng cô đã biết điều đó bây giờ là hoàn toàn không thể nữa. Kết quả là trong lúc tắm thì đã xảy ra một vài việc ngoài ý muốn mà Ly Tâm phải ngủ cả một giấc tới chiều tối.

Chơi ngu thì phải chịu thôi.

Sau khi được Tề Thiên Vũ kể cho chuyện này, Lam Tư bật cười, nhìn cậu nhóc trắng trẻo ngồi trên đùi mình. Lam Tư thật sự không hiểu vì sao mình lại có hảo cảm với cậu nhóc này.

Rất rõ ràng hai nhà Tề gia và Lam bang luôn đối đầu với nhau nhưng mà Lam Tư không hề có ý nghĩ nào đó như là ghét Tề Thiên Vũ, còn ngược lại hắn rất thích cậu nhóc quậy phá của hai vợ chồng Tề Mặc và Mộc Ly Tâm này.

"Cho nên nhóc liền chạy qua đây tìm ta giúp nhóc sao?"

Tề Thiên Vũ lắc lắc đầu ra vẻ người lớn nói với Lam Tư: "No...No...con đây không phải là chạy qua mà là được đưa qua, còn nữa là cháu chưa nói chú xinh đẹp giúp cháu mà là cháu muốn tránh xa lúc Daddy đang giận. Cháu không muốn đi Châu Phi làm người rừng!"

Lam Tư trả lời: "Được thôi. Chú xinh đẹp của cháu cũng không phải loại người hèn mọn hà tiện một chút cơm!"

Sáng ngày hôm sau, Tề Thiên Vũ lăn tăn chạy tới lui ở khu vườn của Lam bang, người ngoài nhìn vào ai mà biết được đây lại là đứa con của đối thủ, nói đúng hơn nhìn Tề Thiên Vũ bây giờ không khác nào đang ở nhà mình chơi đùa.

Lam Đàm thấy cảnh này cũng chỉ còn nhíu mày, không hiểu vì sao mà Lam Tư rất thích thằng nhóc này, mỗi lần đến đây, người trông coi thằng nhóc con của Tề gia này đều là anh ta.

"Lam Đàm khu vực Đông Nam Á có biến động, cậu qua đó, bảo Lam Ngụy về đây!"

Đang ngồi ở ghế mây trong vườn cùng Tề Thiên Vũ thì mệnh lệnh thông báo từ Lam Tư thông qua tai nghe truyền tới Lam Đàm. Anh ta vâng vâng dạ dạ, rồi đứng lên.

Tề Thiên Vũ thấy thế liền hỏi: "Anh đi đâu vậy? Chú Lam Tư cũng sẽ đi sao?"

Lam Đàm trả lời ngắn gọn với cậu nhóc: "Có chuyện."

Ngoài ra thì không trả lời câu hỏi sau cuối của Tiểu Vũ nữa.

Đông Nam Á là một nơi có thiên nhiên phong phú, khoáng vật cũng vô kể. Lam bang lúc trước dù mất hai phần ba vào tay Tề gia nhưng không có nghĩa thế lực ở đây của Lam bang không còn nữa, mà ngược lại Lam bang mở rộng địa bàn sang khu vực khác, gầy dựng nó thành một mối liên kết rộng lớn.

Đây cũng là một nơi chiến địa của Tề gia và Lam bang, có lẽ ở đây không được Tề Mặc chú trọng đến cho nên Lam bang vẫn dẫn trước một bước so với việc kinh doanh ở đây.

También te puede interesar

Xin chào thiếu tướng đại nhân

Cố Niệm Chi là một cô bé mồ côi, bố mẹ đã mất trong một tai nạn bí ẩn. Cô được quân đội giao cho Hoắc Thiệu Hằng - Thiếu tướng đứng đầu cục tác chiến đặc biệt và quân khu sáu chăm sóc. Cố Niệm Chi mới mười bảy tuổi đã tốt nghiệp đại học, muốn thi nghiên cứu sinh khoa Luật Đại học B do Giáo sư Hà Chi Sơ hướng dẫn. Do đố kị tài năng và nhan sắc của Cố Niệm Chi mà Phùng Nghi Hỷ đã dụ cô đến tiệc sinh nhật mình, hạ thuốc kích dục nhằm làm cô nhục nhã, không đến kịp kì thi tuyển nghiên cứu sinh. Hoắc Thiệu Hằng vì muốn cứu cô nên hai người đã có “tình một đêm” nhưng Cố Niệm Chi không hề hay biết. Là Thiếu tướng, sóng to gió lớn gì mà anh chưa từng thấy qua nhưng không ngờ lại thua trong tay của cô nhóc mình nuôi nấng sáu năm trời, chậm rãi mà rơi vào tâm của cô. Sau sự việc đó, Hoắc Thiệu Hằng luôn tìm cách tránh mặt, thờ ơ với Cố Niệm Chi. Trước sự chăm sóc ân cần, chu đáo của Mai Hạ Văn - lớp trưởng lớp đại học, Cố Niệm Chi đã đồng ý làm bạn gái cậu ta. Liệu Cố Niệm Chi có nhận ra tình cảm thực sự của mình với “chú Hoắc” - người cô luôn tôn kính, ỷ lại và có dũng cảm theo đuổi tình yêu đích thực của cuộc đời mình?

Han Wuji · Urbano
4.9
765 Chs

Tàng Hạ

Giới thiệu: Năm 17 tuổi ấy, Hướng Noãn chuyển đến trường ở Thẩm thành, gặp lại người bạn thời ấu thơ Lạc Hạ sau 11 năm xa cách. Cô đã nhận ra anh từ ánh mắt đầu tiên rồi, còn anh thì đã sớm quên mất rằng mình đã quen cô. Hướng Noãn của khi đó ngoan hiền và yên tĩnh lắm, không hề quá nổi bật hay đáng chú ý, mà Lạc Hạ lại giống như vầng thái dương rực rỡ chói mắt của ngày hè, được rất nhiều cô gái thầm thương trộm nhớ, Hướng Noãn cũng nằm trong số những cô gái ấy. Chỉ tiếc rằng mãi đến khi hết lớp 12, cô và anh cũng vẫn là bạn học bình thường như trước mà thôi. Trước ngày tốt nghiệp, Hướng Noãn lấy hết can đảm nhờ Lạc Hạ giúp cô viết vài dòng vào lưu bút của mình. Anh viết cho cô một câu chúc bình thường chẳng khác những gì anh viết cho những bạn học khác: “Tương lai xán lạn, tiền đồ như gấm.” Trong mắt Lạc Hạ, Hướng Noãn chẳng có gì đặc biệt cả, cô cũng như những bạn nữ khác và chỉ là một góc nhỏ không quan trọng trong mùa hè năm ấy mà thôi. Qua bao năm, Hướng Noãn gặp lại Lạc Hạ trong bệnh viện. Anh của lúc này là một vị bác sĩ ngoại khoa, còn cô thì trở thành người bệnh của anh. Hướng Noãn vốn nghĩ rằng anh vẫn sẽ là chàng thanh niên không lúc nào không nắm giữ thanh xuân của cô trong quá khứ, là chàng thanh niên sẽ quên đi cô một cách dễ dàng. Thế mà lần này đây, Lạc Hạ lại đặt Hướng Noãn ở nơi sâu nhất của lòng mình. “Hướng Noãn à, có thể cho anh một cơ hội không?” Em từng vụng trộm trao cho anh rất nhiều cơ hội, chỉ là anh vờ như không nhìn thấy mà thôi. – – – – – – – Sau này, Lạc Hạ rốt cuộc cũng theo đuổi được Hướng Noãn rồi. Một hôm nọ khi bên nhau, Lạc Hạ vô tình tìm thấy được lưu bút năm cấp 3 của Hướng Noãn trong phòng sách. Anh tìm được trang giấy mà mình viết, mang bí mật phủ đầy tro bụi thời gian của Hướng Noãn ra ánh sáng. Mặt sau trang giấy “tương lai xán lạn, tiền đồ như gấm.” kia, là dòng chữ của người thiếunữ đem toàn bộ năm tháng thanh xuân để thầm yêu một người ——— “Em vụng trộm giấu đi từng tháng từng ngày, trong mùa hè ngập bóng hình anh.” Ngày cầu hôn năm ấy, Lạc Hạ quỳ một bên gối, đầy trịnh trọng và nghiêm túc tỏ bày với Hướng Noãn: “Noãn Noãn, em có bằng lòng để anh trở thành mùa hè của riêng mình em chăng?”

BichChi_0505 · Urbano
Sin suficientes valoraciones
1 Chs

[18+] Hệ Thống Sắc Ái

Thể loại: Ngôn tình, nguyên sang, mau xuyên, sắc, np 1x1, HE, hiện đại, cổ đại,... Tình trạng: Đang tiến hành Tác giả: Silianka Tư Nguyệt Văn án: Nguyệt Hy cô một đời ảnh hậu hoa mỹ, thế nhưng trong một lần đi nhận giải cô thế nhưng lại qua đời. Hệ thống: [ chào mừng cô đến với hệ thống sắc ái, cô có muốn sống lại không ] " Tất nhiên là có, nhưng ta phải làm gì cho ngươi " Nguyệt Hy biết không có bữa cơm nào là miễn phí cả, chắc chắn cô phải làm gì cho nó. Hệ thống: [ Ai gia, cô thật thông mình nha, cô chỉ cần hoàn thành tâm nguyện của người mà cô xuyên qua và thu thập dương khí ] " Thu thập dương khí? " Hệ thống: [ Nhiệm vụ đơn giản mà phải không, cô cần phải thu thập tinh dịch của nam nhân thôi mà ] " Đờ mờ vậy mà đơn giản, vậy ta đồng ý là nhiệm vụ của ngươi" Thôi thì cũng không còn cách nào khác, cô cũng 30 tuổi rồi nhưng chưa từng nếm mùi vị tình ái, cũng thú vị. Xuyên qua thành thịt văn tiểu thuyết trở thành nữ phụ pháo hôi, gặp phải bị một đống nam nhân ...... luân phiên muốn làm cô. Nguyệt Hy quyết định, nếu không thể lựa chọn tử vong, vậy nàng lựa chọn công lược hàng to xài tốt nam chủ. Truyện chủ yếu là H nhưng vẫn sẽ có cốt truyện, kết và phiên ngoại khỏi lo( ̄y▽, ̄)

SiliankaTuNguyet · Urbano
Sin suficientes valoraciones
5 Chs

valoraciones

  • Calificación Total
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de Actualización
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Contexto General
Reseñas
¡Guau! ¡Si dejas tu reseña ahora mismo, sería la primera!

APOYOS