tình yêu đơn phương và sự thầm kính trong tôi
Cả thành phố dường như chìm trong màn đêm tĩnh lặng, chỉ còn những ánh đèn vàng yếu ớt le lói trên những con phố vắng. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gặp cậu, ánh mắt cậu lấp lánh như những vì sao. Ngay lúc đó, trái tim tôi đã lỡ nhịp, nhưng tôi không dám thừa nhận cảm xúc của mình.
Mỗi khi cậu cười, nụ cười đó như ánh sáng chiếu rọi vào bóng tối của cuộc đời tôi. Tôi cảm nhận được niềm vui và sự ấm áp từ cậu, nhưng tôi chỉ có thể lặng lẽ đứng bên cạnh, không dám nói ra tình cảm của mình. Sự im lặng này, dù đau đớn, lại là cách duy nhất để tôi giữ gìn mối quan hệ quý giá giữa chúng ta.
"Tôi thấy cậu vui vẻ bên bạn bè, bên người yêu, và tôi chỉ biết đứng từ xa. Mỗi lần cậu cười, tôi cảm thấy như một phần của tôi bị vỡ vụn, nhưng tôi không thể làm gì hơn ngoài việc giả vờ như mọi thứ đều ổn."