Đường Lăng thật sự không hiểu nổi cái tư duy của ông chủ Hoàng.
Cái gì mà chiếm của riêng? Chuyện này không phải không dùng tới đá kim phong sao? Ông chủ Hoàng có cần làm tới vậy không?
Nghĩ tới đây, Đường Lăng thận trọng nói: "Ông chủ, nếu như ông thật sự thống khổ thì hãy dùng dung nham núi lửa đi, tâm tình có thể sẽ tốt hơn. Không cần dùng đá kim phong đâu, kỳ thực nếu khôi phục được ba phần thì ta cũng đã thỏa mãn lắm rồi."
"Không được!" Ông chủ Hoàng con ngươi sắp lòi ra rồi, ông đẩy Đường Lăng ra, 'cười gằn' một tiếng: "Một khối đá kim phong thôi mà, ông đây ra được! Tên nhóc cậu chờ...."
Đường Lăng đầu đầy mồ hôi lạnh, chờ cái gì? Hắn thật sự không cần đá kim thạch mà?
Đáng tiếc hắn đánh không lại ông chủ Hoàng, không cản được ông ấy, chỉ có thể trơ mắt nhìn ông chủ Hoàng hung tợn ném một đá kim phong vào lò lửa.
Sau đó, tốc độ luyện chế của ông chủ Hoàng tăng nhanh.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com