Lông chân!
Chẳng lẽ...
Tiểu Nghiêm khẽ giật mình.
"Nghĩ gì thế?"
Lục Minh không vui nói: "Cậu tìm cho tôi một người chân không có lông đi!"
Mấy đứa nhóc này...
Vừa rồi còn đang thảo luận xem chỗ dựa của anh có đủ to không... Chớp mắt đã đổi sang bàn luận về lông chân rồi hả?
Mợ nó!
Chân ai mà không có lông cơ chứ?
Chỉ cần là nơi có lỗ chân lông thì trên chân cũng sẽ mọc lông mà...
Ngay cả phần phía trên môi của phụ nữ còn có thể nhìn thấy một lớp lông tơ nhỏ... hơi rậm một chút, nhìn cũng khá giống ria mép.
Hơn nữa...
Ông đây đường đường là đàn ông, có lông chân thì đã làm sao?
Dương khí của ông đây quá mạnh đấy được không?
Đáng tiếc!
Mấy tên học trò kia không ai để ý tới anh.
"Đại sư tỷ, sao chị biết?"
Tiểu Nghiêm lén hỏi.
"Lần trước, khi sư phụ ngâm chân thì chị đã nhìn thấy."
Tiểu Bạch lặng lẽ đáp.
"Ồ..."
Tiểu Nghiêm chợt bừng tỉnh.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com