webnovel

Chương 6

 

Y Nguyệt khẽ đặt chiếc hộp đựng vòng cổ lên bàn, ánh mắt đầy yêu thương nhìn người em trai đang nằm trên giường. "Hoàng đệ thấy khoẻ hơn rồi chứ?"

 

Ân Hoà gượng cười, "Đệ đã cảm thấy đỡ hơn rồi, Hoàng tỷ."

 

"Vậy tốt rồi." Y Nguyệt mở hộp, lấy ra chiếc vòng cổ lấp lánh. "Hôm qua khi ta đi dạo ở bờ sông, ta đã tìm được rất nhiều viên ngọc trai quý, liền xâu vào làm vòng cổ cho Hoàng đệ."

 

"Nó thật đẹp, cảm ơn Hoàng tỷ tỷ.." Ân Hoà vui sướng nhận lấy, ánh mắt cậu sáng rực lên.

 

Y Nguyệt khẽ đeo vòng cổ lên cổ Ân Hoà, "Hiện giờ ta phải đi tập lễ nghi, đệ nghỉ ngơi đi nhé."

 

Ân Hoà nhìn theo bóng dáng Y Nguyệt khuất dần, lòng tràn đầy cảm kích. A đã ốm liệt giường đã lâu, gần như ngày nào chị a cũng ghé thăm, dù tỷ rất bận và mệt mỏi với việc học tập rèn luyện.

 

A quyết định sẽ làm một chiếc vòng cổ tặng chị mình. Cả ba anh em ai cũng có vòng cổ, chỉ mỗi Y Nguyệt không có. A sẽ tìm được những viên ngọc trai đẹp nhất để làm tặng cô.

 

Ân Hoà lén trốn ra khỏi Hoàng cung, tới bờ sông mà Y Nguyệt tìm ngọc trai. Nhưng có vẻ như ở đây không còn nữa. A đành liều mình đi sâu vào rừng kiếm.

 

A đã kiếm được một bờ sông khác, đang lúc lúi húi tìm thì a phát hiện dưới mặt nước có gì đó lạ. Lùi lại một chút, a phát hiện có cá sấu dưới sông. Bèn sợ hãi chạy đi, con cá sấu nhanh chóng vồ lên mặt nước, hàm răng sắc nhọn như những lưỡi dao,  với tiếng rít gầm dữ tợn.

 

Tưởng như mình sắp chết rồi thì từ đâu một mũi tên bắn tới, trúng một bên mắt con cá sấu khiến nó đau đớn tức giận,  rít lên một tiếng gầm giận dữ.  Ân Hoà kịp thời chạy đi.

 

"Leo lên đây!! Nhanh lên!!!" Y Nguyệt ngồi trên cây cổ thụ cao lớn,  giọng cô vang vọng trong khu rừng tĩnh lặng.  Ân Hoà cũng nhanh chóng chạy lên,  nhưng sức a bệnh tật ốm yếu không leo lên cây được.

 

Con cá sấu cuồng nộ,  lao như điên về phía a,  với tốc độ đáng sợ.  Y Nguyệt ngồi trên cây,  ánh mắt sắc bén,  nhanh chóng rút mũi tên,  nhắm bắn,  nhưng con cá sấu đã kịp né được.  Nó tiếp tục lao đến tấn công Ân Hoà,  hàm răng khổng lồ như muốn nghiền nát con mồi.

 

Y Nguyệt không ngần ngại,  nhảy xuống từ trên cây,  đứng chắn trước Ân Hoà.  Ân Hoà run sợ khi thấy chị mình đang đối mặt với con quái vật hung dữ.

 

"Trong khi nó để ý đến tỷ,  đệ phải mau chóng chạy ngay đi nhé."  Y Nguyệt ra lệnh,  giọng cô đầy quyết tâm.

 

"Hoàng tỷ!!"  Ân Hoà hét lên,  giọng a ấy đầy lo lắng.

 

Con cá sấu lao tới,  hàm răng khổng lồ há rộng,  muốn nuốt chửng Y Nguyệt.  Nhưng ngay lúc đó,  Triệu Tú đã lao tới,  với tốc độ như một cơn gió,  một cú đá mạnh mẽ vào mũi con cá sấu khiến nó ngã lăn ra đất.  Kỳ Anh cũng chạy tới,  hai anh em cùng tấn công con quái vật hung dữ.

 

Con cá sấu bị cả hai người cùng chém vào người,  vào cổ họng khiến nó lăn ra chết ngay.  Cả bốn đứa trẻ lập tức thở phào nhẹ nhõm.

 

(Vì cả bốn người con của vua đều là những người được rèn luyện võ thuật từ nhỏ nên họ có kỹ năng tài giỏi hơn những đứa trẻ đồng lứa.  Họ cũng có lượng kiến thức lớn để có thể đối phó khi gặp những tình huống nguy hiểm như thế này.  Đó là lý do họ có thể hạ gục con cá sấu khi còn nhỏ tuổi.)

 

Y Nguyệt nhìn Ân Hoà hỏi:

"Đệ không sao chứ?"

 

Ân Hoà bình tĩnh trả lời: "..Đệ không sao."

 

Triệu Tú lại gần chỗ Ân Hoà và tát a ta một cái mạnh: "Huynh đang làm cái quái gì vậy?  Tự vào rừng một mình và không mang theo vũ khí?  Huynh có bị điên không?  Chỉ suýt chút nữa thôi Hoàng tỷ đã bị con cá sấu ăn thịt mất rồi!!"

 

Ân Hoà không thể trả lời,  a ấy xấu hổ và thấy có lỗi.

 

"Có lẽ bị bệnh đã khiến đầu óc Hoàng huynh trở nên hỗn loạn khiến huynh hành động dại dột như vậy."  Kỳ Anh nói,  giọng cậu ta đầy lo lắng.

 

"Sao đệ lại vào rừng một mình?"  Y Nguyệt hỏi,  ánh mắt cô đầy lo lắng.

 

"Đệ muốn làm một chiếc vòng cho Hoàng tỷ,  vì trong chúng ta chỉ có mỗi tỷ chưa có vòng cổ thôi.."  Ân Hoà nói,  giọng a ấy đầy xấu hổ.

 

Y Nguyệt khẽ mỉm cười,  "Ta không cần đeo vòng đâu."  Cô nhìn Ân Hoà,  ánh mắt cô đầy yêu thương.

 

Nächstes Kapitel