webnovel

Quy Tắc Cuộc Chơi

Autor: Lovanan
LGBT+
Laufend · 9.5K Ansichten
  • 10 Kaps
    Inhalt
  • Bewertungen
  • N/A
    UNTERSTÜTZEN
Zusammenfassung

Lúc trước đã từng có người hỏi Lộ Vãn An, "Tôi thật sự không hiểu được, cô hành hạ bản thân như vậy để làm gì?" Thấy cô vẫn tiếp tục trầm mặc, người đó tiếp tục nói, "Vậy cảm xúc hiện giờ của cô là gì?" Lộ Vãn An chưa bao giờ suy nghĩ nghiêm túc về cảm giác của mình, cô đang chờ đợi điều gì? Cô tự hỏi, cô chịu giày vò hàng trăm năm nay để làm gì? "...Là yêu sao?" .........

Chapter 1Chương 1: Đài Uyển

Năm nay mùa đông đến sớm hơn thường lệ, tuyết rơi phủ trắng khắp mọi nơi. Thời tiết vào đông ở Huyết Tộc luôn vô cùng khắc nghiệt, lạnh lẽo hơn rất nhiều so với thời tiết ngoài kia.

Sự lạnh lẽo này tăng lên nhiều lần đương nhiên là có lý do. Vốn dĩ địa bàn của Huyết Tộc quanh năm đều bao phủ với hàn băng, tất cả những người ở đây đã quá quen với thời tiết như thế này. Mọi năm dù có lạnh đến bao nhiêu, họ chỉ cần dùng chút nội lực là có thể ấm lên. Nhưng mùa đông năm nay, tuyết rơi ngày càng lớn, nội lực của họ cũng không có chút tác dụng nào.

Tiểu Quỷ là người vừa được tuyển chọn vào làm người giữ gìn trị an ở khu vực tử tù. Ở khu này trước giờ đều là dùng để nhốt những con yêu tinh tu luyện theo đường tắc quá đà, dẫn đến việc mất hết thần trí, gặp người thân hay kẻ lạ cũng đều thẳng tay mà giết chết.

Đây là khu vực cực kỳ nguy hiểm ở Huyết Tộc, nếu là người bình thường thì hẳn là sẽ tránh xa. Nhưng Tiểu Quỷ thì khác, cậu là một yêu tinh vừa mới trưởng thành, cậu có ước mơ lớn lao đó là được tuyển chọn vào đội quân tinh nhuệ của Ma Quân. Nên làm sao cậu có thể sợ hãi trước những con yêu quái trong khu này được.

Hôm nay Tiểu Quỷ lại đi tuần tra như mọi ngày, chỉ là thời tiết hôm nay thật sự là quá lạnh, cậu vừa chà xát cánh tay, vừa lẩm bẩm, "Quái lạ, sao hôm nay ở đây lại lạnh hơn bên ngoài nhiều như vậy?"

Nói rồi, cậu lại tiếp tục đi về phía trước. Một lúc sau, cậu đột nhiên phát hiện cánh cửa của tòa Đài Uyển đã được mở ra. Đài Uyển đối với Huyết Tộc gần như là một cấm địa, chỉ có Ma Quân mới có quyền mở cửa.

Tiểu Quỷ cảm thấy hoảng sợ, sáng giờ cậu tuần tra rất nghiêm túc, không hề gặp được Ma Quân.

"Chuyện này là sao? Rõ ràng lúc nãy vẫn đóng mà!"

Cậu vừa nói, vừa hoảng hốt tiến lên, lúc sắp bước vào vùng cấm, đột nhiên có tiếng nói vang lên từ sau lưng cậu.

"Tiểu Quỷ! Nhóc làm gì vậy? Bước chân ra ngoài ngay."

Tiểu Quỷ bị tiếng la làm cho giật mình, vội vàng rút chân lại.

Cậu quay đầu, thấy Lão Đại đang hốt hoảng bước đến. Nhất thời lúng túng, cậu giải thích ngay.

"Cháu thấy cánh cửa ở Đài Uyển bị mở ra, nhưng sáng giờ cháu không thấy ai đi vào cả."

Lão Đại nhìn cậu nhóc quỷ này, thật sự là hận rèn sắt không thành thép. Thấy cậu thật sự bị dọa sợ, đành phải tốt bụng mà giải thích cho cậu. Nếu không với cái lá gan tự cho là dũng cảm của đứa nhóc này, nói không chừng sẽ thật sự bị dọa đến ngất xỉu.

"Cái thằng nhóc này, Ma Quân đến còn cần phải để cho cháu thấy hay sao? Nói cho cháu nghe, cái tòa Đài Uyển này dù có được mở toang ra, cũng chả có cái gì chạy ra ngoài đâu."

Tiểu Quỷ nghe mấy lời này chỉ có cảm giác mơ hồ, đây chẳng phải là khu giam giữ tội phạm sao? Tòa Đài Uyển to lớn như vậy, lẽ ra phải giam giữ một con yêu quái gì đó khủng khiếp lắm mới đúng. Sao lời Lão Đại nói ra lại nghe nhẹ nhàng đến như vậy?

"Lão Đại, cháu thật sự không hiểu, bên trong không phải là có yêu quái khổng lồ sao?"

Miệng Lão Đại bắt đầu giật giật, thật là hết nói nổi, nếu có nhân tố nguy hiểm như vậy bên trong, ông ta dám để cho cậu nhóc này trông coi sao?

"Nếu Ma Quân nghe thấy cháu nói như vậy, nói không chừng sẽ yêu thương mà ban cho cháu một thước lụa trắng đấy!"

Dám nói bên trong giam giữ quái vật, chán sống rồi sao? Nói là nơi ở của "cục cưng" của cả cái tam giới này còn chấp nhận được.

"Cháu không cần để ý đâu, cứ đi tuần mấy nơi khác đi, ở đây để ông lo."

Tiểu Quỷ dù là cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn nghe lời mà đi đến nơi khác.

Nhưng ngay lúc này, không khí bên trong Đài Uyển lại không nhẹ nhàng như vậy...

...

Đã lâu Ma Quân chưa bước chân đến Đài Uyển, đã là Ma Quân, đương nhiên sẽ là một người tung hoành ngang dọc, đại sát tứ phương, không gì không dám làm.

Nhưng khi bước chân vào đây, Ma Quân chỉ có cảm giác bồn chồn khó tả. Cô thật sự không biết người bên trong sẽ dùng lấy ánh mắt gì nhìn mình. Là hận thù? Là oán trách? Hay là...Cái gì cũng không có.

Ma Quân cảm thấy lẽ ra mọi chuyện không nên đi đến nước này, người ở bên trong là người ở đầu trái tim cô, chưa bao giờ cô muốn gây ra sự thương tổn cho người này.

Nhưng nói ra, ai mà tin được...

Chính cô là người giết chết tình yêu của người đó, là người đứng ra thay mặt tam giới trừng phạt cô ấy.

Thân là Ma Quân, cô không thể để tình cảm làm ảnh hưởng đến quyết định của mình. Nhưng chỉ đối với người này, lại là ngoại lệ...

Trước kia, khi cô nhận ra tình cảm của mình, đã lúng túng không biết bao lâu. Cô biết cô có tình cảm với một người con gái, một người có giới tính giống như cô, là cái mà người đời gọi là Ma Kính.

Dù có đến chết, cô cũng không thể nào nghĩ rằng thứ tình cảm này sẽ xảy ra trên người cô. Nhưng biết sao được, đã lỡ yêu rồi thì sao đây?

Lúc ấy cảm xúc của cô cực kỳ rối bời, cô chỉ muốn theo đuổi tình yêu của mình. Chính vì vậy mà bất chấp cái thân phận Ma Quân đang mang trên người, trà trộn vào thiên giới, tìm người để tỏ tình một phen.

Ai mà ngờ được, Ma Quân của chúng ta lại bị từ chối...

Das könnte Ihnen auch gefallen

Tharntype the Series

Type "Tao ghét gay" Tôi liên tục nói điều này với mọi người xung quanh, từ lúc tôi chỉ là thằng nhóc học cấp 2 cho đến tận bây giờ - khi tôi đã bước chân vào đại học. Gay là thứ duy nhất tôi ghét. Cực kì ghét!!! Tôi không hiểu nổi tại sao, những "người đó" cứ luôn tới tiếp cận tôi. Kể cả hiện tại, khi tôi đã bước qua nửa cái tuổi 18 rồi, nhưng tôi vẫn không thể tránh xa được bọn họ. Mẹ nó! Thậm chí ngay lúc này, ngay lúc chúng ta đang nói về nó, tôi vẫn bị tụi đó chọc giận đây. Có chuyện quỷ quái gì với đầu óc tụi nó vậy? Mấy người có bị gì không hả? Họ luôn thích sờ mó cánh tay của tôi... Mấy người không thể để cho tay của tôi được yên à? Tôi nên ngừng nói xấu tụi đó nếu không tôi sẽ bị coi là một chàng trai có trái tim hẹp hòi mất. Nhưng má nó! Tôi thật sự ghét bọn gay. Dĩ nhiên, tất cả bạn bè là gay của tôi đều biết rõ về điều này nên họ chẳng bao giờ tới gần tôi cả, hoặc tốt hơn hết là cứ giấu luôn giới tính của họ đi với tôi nếu không muốn bị tôi sút một phát bay xa. Tôi biết làm sao được đây? Chỉ đơn giản là tôi ghét thôi. Bây giờ tôi vào đại học rồi. Tôi đã năn nỉ bố tôi cho tôi tự thuê một căn hộ để tiện cho việc học. Cuộc sống của tôi sẽ tuyệt vời biết bao nếu tôi có thể tự mình chọn bạn cùng phòng. Và tôi còn có thể rủ rê vài cô gái về ngủ lại bất kì lúc nào tôi muốn. Mèng ơi! Đây chính là thiên đường rồi còn gì. Nhưng bố tôi đã nhanh chóng dập tắt mộng đẹp của tôi. Ông nói: "Con đúng là đứa công tử bột! Con nên vào sống trong kí túc xá của trường để học được cách sinh hoạt với mọi người xung quanh và làm quen được nhiều bạn mới đi. Không nên chỉ chơi với bạn bè cùng chuyên ngành. Phải kết giao... con hiểu không? Kết giao đó? Nếu như con có thể vượt qua năm nhất của mình ở kí túc xá, thì chúng ta có thể bàn bạc lại về vấn đề này vào năm sau." Đấy, buồn rầu quá mà. Bố yêu cầu tôi phải dọn vào sống trong kí túc xá ít nhất một năm. Vậy được thôi! Tôi sẽ nghe lời ông, tôi có thể xin ông cho dọn ra ngoài vào năm sau. Thế nhưng... Bạn cùng phòng của tôi sẽ là ai đây? Và hóa ra...

MaRia1001999 · LGBT+
Zu wenig Bewertungen
15 Chs