webnovel

Chapter. 2: Cứ như vậy liệu có được không?

Buổi sáng, mặt trời ló dạng, những chú chim nhỏ đậu trên cây chứ hót ríu rít lên đón chào ngày mới. Trong căn phòng nhỏ, Kohane thức dậy với sự mệt mỏi trên eo, có lẽ đêm qua An đã hơi mạnh tay. Em nhìn qua An, lưỡng lự.

🐹: An-chan nằm ở bên cạnh mình vào buổi sáng sớm…

🐹: Cảm giác thật là kỳ lạ…

Em đưa tay chạm thật nhẹ vào môi của An, An bỗng mở nhẹ mắt ra.

🐹: Ah…

🐹: *Đỏ mặt* Xin lỗi, tớ không có cố ý đánh thức cậu…

An nhướn người và hôn lấy môi của em.

🐹: Heh…?

Vì còn say giấc nồng nên vẫn chưa tỉnh táo, An cứ gục gục trên người em.

🎧: Chào… Buổi sáng… Kohane….

Kohane nhẹ nhàng nở nụ cười.

🐹: Chào buổi sáng, An-chan…

🐹: (Dễ thương quá…)

🐹: Cậu nên ngủ một chút nữa.

🎧: Ừm..

Sau đó, An lăn ra ngủ một cách thoải mái. Một lát sau, khoảng 7 giờ, đã gần đến giờ học, Kohane định kêu An dậy.

🐹: Đến giờ rồi, mình nên kêu cậu ấy dậy.

Chú chuột hamster nhỏ lật mình lại, thấy con thỏ xám đã thức từ đời nào nhìn mình chằm chằm.

🐹: Éc! Cậu.. Cậu dậy rồi…?

🐹: Từ khi nào vậy?

An nhìn Kohane và cười.

🎧: Mười phút trước.

🐹: Tớ đã định bảo cậu dậy.

🎧: Tớ biết, tớ nghe mà.

🎧: Vậy giờ đi vệ sinh cá nhân nhé?

🐹: Ừm ừm.

Phòng tắm. Kohane cứ lưỡng lự trước cửa nhà tắm mà không tiến vào.

🎧: *Nhìn* Sao vậy Kohane? Cậu đứng đó làm gì thế?

🐹: Vì… Vì… đây là vệ sinh cá nhân nên.. tớ… tớ…

🎧: *Hiểu ra* Fufu, không cần phải ngại đâu, chẳng phải tớ và cậu đã nhìn hết của nhau rồi sao?

Kohane đỏ mặt.

🐹: *Xấu hổ* Đừng nhắc lại chuyện đó mà…

🎧: Dù sao thì, *kéo Kohane vào phòng tắm*, cậu vẫn phải vào.

🐹: *Bất ngờ* Ah!

🎧: Kohane! Sao vậy?

🐹: Tớ đau eo…

🎧: *Lại hiểu ra* À, tớ xin lỗi, lại đây nào.

An nhấc bổng Kohane vào phòng tắm. Em bất ngờ.

🐹: Á!

🎧: Nào, để tớ chải răng cho cậu.

An lấy bàn chải nhẹ nhàng chải răng cho em, lòng Kohane xao xuyến một trận. Một lát sau.

🎧: Cậu muốn tắm bây giờ chứ? Tối qua người cậu đã khá là bẩn rồi, sao tớ có thể để cho thân thể cậu nhiễm bẩn được nhỉ?

🐹: *Đỏ mặt* Đừng có nhắc lại chuyện đó!

🎧: Vậy tắm nhé?

🐹: *Gật nhẹ đầu*

An chỉnh vòi nước thật ấm để Kohane có được cảm giác thoải mái nhất trong làn nước ấm áp vào buổi sáng sớm. Sau khi chỉnh nhiệt độ nước xong, cô đổ một ít xà phòng vào tay và bắt đầu chà lưng cho Kohane.

🎧: Kohane, cảm giác như thế nào?

🐹: Tay của An-chan mềm quá..

🎧: Fufu, cậu thoải mái là được rồi.

Khi An bắt đầu di chuyển đến những bộ phận nhạy cảm hơn để chà cho Kohane, thì em bắt đầu có những động tác như là giật mình, uốn éo nhẹ.

🐹: Ah ah An-chan…

🎧: *Thích thú* Sao thế Kohane~?

🐹: Đừng… Đừng động vào chỗ đó.

🎧: Nào~? Không động thì làm sao nó sạch được, phải không nào~?

🐹: An.. Đừng, đừng… Cậu làm như thế nữa, tớ sẽ không chịu được mà… mà…

🎧: Mà?

🐹: Mà rên rỉ mất…

Cuối cùng, An rốt cuộc phải buông tay ra để cho Kohane làm nốt việc còn lại. Sau đó, hai người xuống lầu và ăn sáng, bữa sáng hôm nay là do chính An nấu.

🐹: An-chan.

🎧: Hửm?

🐹: Chú Ken đâu rồi?

🎧: Ba tớ đi chơi với bạn rồi, quán cà phê hôm nay sẽ đóng cửa một ngày.

🐹: Hả? Vậy sao? Chú ấy thường không như vậy mà luôn trông chừng quán cà phê...

🎧: Fufu, dù sao thì ba tớ cũng già rồi mà, cứ để ổng đi chơi đi.

🎧: (Fufu, Kohane sẽ không biết là hôm nay mình bảo bố không ở nhà một ngày để mình dành thời gian cho Kohane đâu, dù sao hôm nay cũng phải đi học nên không có thời gian nhiều, nhưng buổi sáng thì không, buổi chiều thì có, miễn có là được).

🐹: Cậu sẽ nấu món gì? Mà cậu biết nấu ăn sao?

🎧: Đừng coi thường cộng sự của cậu chứ, đương nhiên tớ biết, cơ mà chẳng hiểu sao ba tớ lại không cho tớ vào bếp bao giờ.

🐹: Eh…

Bữa ăn đã xong, trên những chiếc dĩa tròn tinh tế là món trứng ốp la cùng với bít tết.

🐹: Oa! Nhìn tuyệt quá đi.

🐹: Tớ phải chụp lại mới được!

Kohane lấy điện thoại ra và chụp một tấm hình.

🐹: Tớ sẽ khoe với Minori rằng…

🎧: Đêm qua cậu đã ngủ lại nhà của cộng sự tuyệt nhất của cậu và hai người đã ××× và buổi sáng cô ấy đã nấu cho cậu một món ăn vừa dễ nấu mà lại rất ngon!

🐹: An-channn!! Làm ơn đừng có nhắc lại chuyện đó mà!

🎧: Haha, tớ đùa đấy, nhưng cũng đúng mà-

🐹: AN-CHAN!!

Nhìn cô nhóc hamster nhỏ nhắn đáng yêu của mình mắng mình vào buổi sáng, An như đang được ở trên chín tầng mây.

🎧: Tuyệt thật nhỉ, khoảnh khắc này thật vui vẻ, tớ cứ ước rằng ngày nào cũng được ở bên cậu, bên cạnh cộng sự của tớ, ngày nào cũng hôn cậu, ngày nào cũng ×××, chúng ta cứ thế này mãi được không?

🐹: Sao cơ?! Làm… Làm… chuyện đó mỗi ngày…?!?

🎧: Ừ, chẳng phải rất tuyệt sao hả?

🐹: Tớ cảm thấy eo tớ đang bị đe doạ.

🎧: Vậy, chúng ta cứ thế này mãi được không?

🐹: Chuyện đó… Tớ không chắc nữa…

🎧: Tại sao? Cậu không muốn ở bên tớ sao Kohane?

🐹: Tớ muốn, tớ rất muốn An-chan à.

🎧: Vậy tại sao lại là "Không chắc"?

🐹: Tớ không biết, nhiều khi tớ cũng lo sợ về tương lai sau này của tớ và cậu, lỡ như chúng ta không còn là cộng sự với nhau nữa, lỡ như chúng ta không còn được hát chung với nhau nữa thì… tớ… tớ…

An hoảng hốt. Kohane khóc rồi.

🎧: Nào nào Kohane, đừng khóc mà được chứ? Nghe lời tớ, sẽ không sao đâu.

An vội ôm lấy Kohane. Im lặng một lát.

🎧: Tớ xin lỗi.

🐹: Heh…?

🎧: Tớ xin lỗi vì đã khiến cậu khóc.

🐹: Cậu không cần phải xin lỗi.

🎧: Kohane à..

🎧: Không sao đâu Kohane à, tớ sẽ không khiến cậu phải khóc nữa, và tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu, tớ hứa.

🐹: Thật sao..?

🎧: Shiraishi An này đã nói là làm!

🐹: An-chan, tớ thích cậu, tớ thích cậu lắm.

🎧: Kohane, tớ cũng thế.

An ôm chặt em, 15 phút sau. An từ bên ngoài phòng gọi vào.

🎧: Nèee, Kohane à ~ Cậu có thay đồ được không nhỉ? Tớ có thể thay giúp cậu không?

🐹: Tớ làm được mà..

Thế nhưng, cánh cửa lại mở ra.

🐹: AN-CHAN!

🎧: Mà, tớ lại nghĩ Kohane bé bỏng của tớ mềm mỏng quá lại chẳng thể thay đồ nổi ấy chứ, hay để tớ giúp cậu nha~?

🐹: Không cần đâu mà!

🎧: Cứ để tớ giúp~

🐹: An-chan!! Tớ giận cậu rồi!

🎧: *Sét giữa trời quang* ... Ể..?

🐹: Cậu ra ngoài đi!!

Sao..?? Kohane ghét tớ rồi, tớ đã làm cái gì thế này hả trời ơi?! Làm Kohane ghét rồi!

Sau đó.

🎧: Kohaneee à! Đừng giận mà, tớ cho cậu kẹo nè, hết giận nha…?

🐹: Phụt

🐹: Haha, không thèm giận cậu nữa, đi học thôi.

🎧: Phù, cậu không giận tớ thì may rồi, hay để tớ tiễn cậu đến trường của cậu luôn nha?

🐹: Hả?! Sao cơ? Trường Kamiyama và Miyamasuzaka cách nhau xa lắm luôn đó!

🎧: Nếu cậu không muốn thì thôi vậy.

🐹: Đương nhiên là tớ không muốn!

Nhung cả hai vẫn đi cùng nhau, có điều vẫn phải chia tay nhau ở nửa đường. Trên lớp.

☘️: Nè Kohane, sao cậu có vẻ vui thế?

🐹: V-vui?

☘️: Ừm ừm!

🐹: Chắc tại tối qua tớ…

☘️: Tối qua cậu làm sao?

🐹: À, không có gì đâu!

☘️: Có thật là không có gì không?

🐹: Thật mà

☘️: Hừm…

Minori lấy từ trong cặp ra một cái gì đó - là quả chanh.

🐹: Kyaaa!!?

☘️: Haha, điểm yếu của cậu là những món chua, sao nào? Nếu cậu không chịu nói, tớ sẽ vắt trái chanh này ra và bắt cậu uống đó~

🐹: Đừng đừng, tớ nói!

☘️: Nói đi~

🐹: Đêm qua tớ đã ngủ lại nhà của An-chan.. Và sáng hôm nay cậu ấy đã nấu ăn cho tớ, cùng tớ đi đến trường (thật ra là một nửa đường đến trường) nên sáng nay tớ cảm thấy rất vui..

☘️: Sao chứ? Ngủ ở lại nhà người yêu ư?

🐹: S-sao?! Chúng tớ không phải người yêu!

☘️: Vậy thì là gì nào~?

🐹: Là.. Là cộng sự.

☘️: Ồ vậy hả~?

☘️: Tớ mới biết luôn đó, đó giờ cứ nghĩ Kohane-chan và An-chan là người yêu với nhau chứ.

☘️: Vậy các cậu có làm điều đó không?

🐹: Điều đó…? Điều gì?

☘️: Điều mà các cặp đôi hay làm khi đang yêu, vào buổi tối, trên giường.

🐹: Heh…? Heh....?????

☘️: Thôi nào, chắc chắn là có mà.

🐹: Không..! Không hề!!

☘️: Đừng nói dối tớ chứ Kohane-chan ~ Lúc cậu nói dối thì cậu đỏ mặt, nhìn xem, mặt cậu giờ nhìn như quả táo rồi kìa~

🐹: Ưm… Thì.. Thì đúng là có nhưng mà…

☘️: Vậy là có! Chính xác rồi!

Thầy giáo: Các em, vào học rồi.

Ra chơi.

☘️: Nè Kohane-chan, tớ có hẹn với hội của Haruka-chan và hội của Ichika-chan, cậu muốn đi cùng chứ?

🐹: À không cần đâu.

☘️: Vậy à? Cậu chắc không? Cậu có khá ít bạn bè đấy.

🐹: Tớ không sao mà, hẹn gặp lại cậu.

☘️: Ừm, tạm biệt Kohane-chan!

Ngồi một mình, em bắt đầu suy nghĩ.

🐹: Mối quan hệ giữa mình và An-chan là gì nhỉ? Cộng sự à? Chắc chắn là cộng sự rồi, nhưng việc mình và An-chan đang làm hình như không giống những cộng sự với nhau nên làm lắm…?

Cô mở điện thoại lên, nhắn tin cho Akito.

🐹: "Nè Shinonome-kun"

🥞: "?"

🐹: "Những cộng sự với nhau mà có những hành động tiến xa quá mức như là hôn, ôm ấp,... Thì có bình thường không?"

🥞: "À, bình thường, tất nhiên là bình thường"

🐹: "Ồ, thì ra là vậy, cảm ơn cậu, Shinonome-kun!"

Kohane bỏ điện thoại xuống, lòng em bây giờ như giảm bớt được một gánh nặng.

🐹: Thì ra là như vậy, hoàn toàn bình thường 🎶

Tan học.

☘️: Thứ tư có hẹn nhé!

🐹: Ừm! Tạm biệt Minori-chan!

🎧: Kohaneee!!

An từ đằng xa chạy lại.

🐹: An-chan? Chẳng phải trường cậu tan trễ hơn trường tớ sao? Sao cậu lại ở đây?

🎧: Hehe, tớ cúp học đấy🎵

🐹: Hả?! Đừng làm thế một lần nào nữa đấy!

🎧: Haha, tuân lệnh~

☘️: Có lẽ chỗ này không hợp với tớ, tớ đi đây.

🐹: Đi chơi vui vẻ, Minori-chan.

🎧: Mà, về được rồi chứ?

🐹: Sao cơ? Chúng ta không luyện tập ư?

🎧: Tớ kêu bọn Bad Dogs ấy là Vivids nghỉ tập một bữa để gắn kết tình cộng sự rồi~

🎧: Thế mà thằng cha Akito lại mắng tớ là tớ và cậu đã gắn kết lắm rồi, cần gì gắn kết thêm nữa, hắn không cho chúng ta nghỉ tập buổi nào! Hừ.

🐹: Nếu cậu muốn vượt qua đêm huyền thoại đó, thì cậu cũng không nên lười biếng.

🎧: Nào, có lười biếng gì đâu mà? Tớ chỉ muốn dành một ít thời gian bên cộng sự của tớ thôi.

🐹: Vậy... gắn kết…? Hôm nay tớ vẫn ở nhà cậu chứ?

🎧: Sao? Cậu thích ở nhà tớ à? Để khi nào tớ xin mẹ cậu cho cậu qua đây ở luôn khỏi về nhé!

🐹: Tớ cảm thấy như tớ ở đó thì tớ sẽ làm phiền Ken-san nhiều lắm.

🎧: Sao cơ? Ổng qua nhà bạn rồi mà? Với cả ổng chẳng quan tâm mấy đâu, ổng nói ổng còn rất vui khi cậu qua chơi đấy.

🐹: Hay… Hay là cậu qua nhà tớ nhé..?

🎧: Ồ ồ! Ý kiến rất hay! Đồng ý!

🐹: Với cả hôm nay mẹ tớ cũng chẳng có ở nhà…

🎧: Vậy ư?

🐹: Chúng ta có thể cùng chơi game và nói chuyện với nhau xuyên đêm!

🎧: Ồ vậy sao? Hiếm lắm mới có thời gian cùng cậu ở một mình, mà cậu chỉ nghĩ đến việc chơi game và nói chuyện thôi sao? Cậu không có gì khác à?

🐹: À ừm… Vậy thì ăn đêm! Xem phim…?

🎧: Không

🐹: Cậu.. Cậu gợi ý đi.

🎧: Một việc gì đó mà tớ với cậu đã làm, trong phòng của tớ.

🎧: Sao nào? Gợi ý hết mức luôn rồi đó~

🐹: A a.. Không lẽ...?

🎧: Đúng rồi đó~

🐹: *Đỏ mặt* A…

🎧: Thôi nào, dù sao thì hiếm lắm mới có cơ hội mà Kohane~

🐹: Nhưng mà hôm qua mới..

🎧: Mặc kệ hôm qua chứ. Hôm nay là hôm nay, hôm qua là hôm qua, có liên quan đến nhau sao?

🐹: An-chan…

🎧: Dù sao thì, cậu muốn đi xem phim chứ~?

🐹: Tớ muốn.

🎧: Nếu cậu muốn, cậu cũng có thể mời ai đó theo, nhưng tốt hơn là đừng nên làm thế.

🐹: Tớ cũng không có ý định đó mà…

🎧: Vậy được rồi, vậy chúng ta sẽ ghé qua game center một chút chứ?

🐹: Ừm, An-chan.

Game center.

🎧: Nee, Kohane, cậu muốn chơi cái gì nào?

🐹: Gắp thú, tớ muốn chơi gắp thú!

🎧: Vậy chỉ cần bỏ 5 xu vào đây… Và rồi, cậu chơi đi nhé.

🐹: Được rồi! Ừm… Di chuyển qua đây một chút..

🎧: Hửm? Đúng rồi Kohane, ở đó đó. Đúng rồi, gắp lên đi!

Kohane gắp được một con thú nhồi bông hình con thỏ trắng rất đáng yêu.

🎧: Thành công rồi! Cậu giỏi ghê, Kohane.

🐹: Hehe, cảm ơn An-chan.

Một lúc lâu sau ở game center.

🐹: An-chan, mấy giờ rồi?

🎧: Chỉ mới 6 giờ thôi, cậu muốn chơi thêm một chút chứ?

🐹: Tớ nghĩ chúng ta nên về nhà và thay quần áo, vì sắp đi xem phim mà phải không?

🐹: …Ừm *Suy nghĩ*

🎧: Sao vậy Kohane?

🐹: Cậu.. Cậu có đem theo đồ chứ…?

🎧: Tất nhiên là có, tớ còn đem hẳn 4 bộ quần áo của tớ qua đây đó~

🐹: Vậy thì tốt, cứ tưởng cậu không có…

🎧: Sao lại không có chứ? Tớ không phải là người hay quên, nhất là những việc quan trọng như ngủ ở lại nhà của cộng sự của tớ🎵

Nhà của Kohane.

🐹: Cậu thay đồ trước đi.

🎧: Okay!

🐹: (Không biết cậu ấy sẽ mặc đồ gì nhỉ, hồi hộp ghê..)

Một lúc sau, An bước ra với một bộ quần áo rất quen thuộc. Vẫn là cái áo khoác đó, vẫn là chiếc áo đó, vẫn là cái phong thái đó, thật mạnh mẽ và cá tính.

🎧: Được rồi, tới lượt cậu đó~

🐹: Ừm..!

Một lát sau, Kohane bước ra. Lại là bộ đồ đó, phong cách dễ thương làm An chết mê chết mệt đó.

🎧: Ahhh~~ Kohane!! Cậu xinh lắm luôn đó~💖 Tớ yêu cậu ghê Kohane.

Kohane bị An ôm chặt.

🐹: Ah, ừm, tớ cũng vậy, An-chan.

Đi xem phim đi xem phim đi xem phim ~ Chương sau đi xem phim nha~

Stone00creators' thoughts