Angela rất thích bà, bởi vì dung mạo bà rất đẹp, vì thế ngọt ngào gọi một tiếng.
"Bà nội."
Băng Khối cùng Dương Quang cũng lễ phép thưa: "Bà nội."
Bà cao hứng ôm lấy bọn nhỏ: "Ừm ừm, bà đã có cháu trai, còn có cả cháu gái nữa, quả thật rất tốt!"
Lam Vũ Điệp càng nhìn bọn họ càng thấy thích, mãi đến khi người hầu đi lên thúc giục, bọn nhỏ mới tạm biệt Lệ Đình Tuyệt cùng Lam Vũ Điệp.
"Bà nội, hẹn gặp lại!"
Angela có chút lưu luyến, cảm thấy mẹ của ba Tiểu Tuyệt thật sự rất đẹp, không giống lão thái thái một chút nào, trẻ như chị của Tiểu Tuyệt vậy.
Lam Vũ Điệp cũng thích tiểu nha đầu miệng lưỡi ngọt ngào này, ôm rồi lại hôn má.
"An An, bà để danh thiếp lại cho con, sau này bà sẽ mua cho con thật nhiều váy đẹp, còn có son môi, được không?"
"Vâng ạ!"
Angela thích son môi nhất, nhưng mà mẹ Tiểu Yên đều không mua cho, cũng không cho bé dùng. Bà nội nói thật đúng lúc, có thể mua son cho bé, thật sự rất vui.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com