Dương Quang mỉm cười: "Cô Mai Mai không cần khách khí, chúng con vào trước."
Cô Mai Mai nhìn hai đứa nhỏ tự mình cởi quần áo, lên giường đắp chăn đàng hoàng. Không cần ai trợ giúp, nhớ đến bọn nhỏ mới năm tuổi, nhưng năng lực biểu đạt ngôn ngữ và trí tuệ không khác gì người trưởng thành. Cảm thấy đúng là cha truyền con nối.
Bọn nhỏ quá thông minh, hơn nữa còn rất soái khí. Lớn lên nhất định sẽ đẹp trai như Lệ Đình Tuyệt.
...
Vết thương của Trần Bang Thạc đã khỏi hẳn, hắn tập ở phòng tập thể thao, do nằm giường thời gian dài nên thể lực không còn được như trước nhưng hắn vẫn luôn kiên trì, không ngừng boxing, chạy bộ.
Chỉ hy vọng trong thời gian đưa thể lực về thời hoàng kim, có rất nhiều việc chờ hắn giải quyết.
Trần Bang Thiển bước vào, thấy anh trai tinh thần hăng hái, hơn nữa thể lực cũng khôi phục rất nhiều, vui vẻ gọi hắn một tiếng.
"Anh, em ép nước trái cây, mau đến đây uống đi, nên nghỉ ngơi một chút."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com